Mái tóc dài của người đó trắng ngần, trắng đến mức phát sáng, mái tóc dài xõa tung trên vai chứ không bị buộc lên, suối tóc giống như mây, dài đến mức rơi xuống cả dưới giếng, nhìn mãi mà không thấy đuôi tóc.
Ngay lúc người tóc trắng mở mắt ra, một luồng khí đen u ám cũng bốc lên từ đáy giếng, trong luồng khí đó biết bao sát khí, âm khí cùng những oán niệm đang trộn lẫn vào nhau, chúng uốn lượn bám theo mái tóc trắng của người nọ, nó đi tới đâu thì nhuộm tóc ở đó thành màu đen, một đường chạy lên thẳng đỉnh đầu. Khí chất trong trẻo thoát tục lạnh lùng của tiên nhân kia bỗng chốc trở nên thâm trầm.
Thiên sư Lục Bách Linh kinh hoảng kêu lên: "Quỷ môn phong ấn dưới giếng đã bị phá giải rồi sao?"
Nhưng xét theo năng lực của người kia thì làm sao lại không phát hiện ra chuyện đó được?
"Đây chỉ là ác niệm tích tụ nhiều năm qua mà thôi, đợi một thời gian sẽ tiêu tán. Trước khi những ác niệm này biến mất hoàn toàn, ta sẽ không rời khỏi núi Bạch Vân."
Giọng nói của người tóc trắng lạnh như băng, luồng khí đen bốc lên từ đỉnh đầu anh cứ lơ lửng giữa không trung: "Ta theo Tổ Thiên sư lập nên Bạch Vân Quán, được người ban cho cái tên là Lục Thiếu Chương. Đạo thống 'nhất lục nhất kiếm' đến nay đã truyền được sáu mươi ba đời, Bạch Vân Quán không đi theo con đường xa rời thế tục, nhưng những đệ tử của đời thứ sáu mươi ba Bạch Vân Quán đều rời bỏ sư môn, quên đi môn Đạo, không có người đảm đương trọng trách của Thiên sư, pháp khí tản mác khắp nơi. Đến đời thứ sáu mươi tư mới khôi phục lại Đạo thống, là vì muốn tìm lại sinh cơ cho môn phái. Hôm nay ta hoá hình thức tỉnh để bảo vệ thế hệ thứ sáu mươi tư này, nhân quả sau này sẽ được đền đáp, không cần tiếp tục tìm kiếm nữa."
"...Vâng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT