Mẹ Tiền ngày càng già đi, bao năm làm việc vất vả và lo lắng đã khiến sức khỏe của bà ngày càng sa sút, huyết áp cao và trí nhớ kém, nói bệnh lúc nào có khi còn chả biết.
Mẹ Tiền chỉ nghĩ mình nhớ nhầm nên tiếp tục mắng con trai: “Lúc con nói con có bạn gái sớm làm mẹ lo ghê ấy, còn đi học thì bạn gái cái gì. Con nói sau khi tốt nghiệp sẽ cưới một người, tính tính thì cũng đến thời điểm rồi, thảo nào ba mẹ con bé qua hỏi.”
"Mẹ!" Tiền Việt Dương thiếu kiên nhẫn cắt ngang: "Chuyện này mẹ yên tâm! Mẹ nhớ nhầm rồi, không có người họ Khương nào cả. Trời ạ không ngờ lại tới tìm mẹ, mẹ yên tâm, hai người đó sẽ rất nhanh không làm được gì đâu. Kết hôn là kết hôn, nghe lời thật, đúng rồi tiền chị hai đi làm khi nào chuyển qua á?”
Mẹ Tiền vừa nghe liền choáng váng.
Con trai từ khi học cấp ba ở trấn trên thì hiếm khi về nhà vào những ngày nghỉ lễ, mẹ Tiền chỉ gặp con khi đi giao đồ, thậm chí còn không nỡ gọi con quay lại phụ giúp khi vào mùa. Lúc này bà mới nhận ra đã lâu rồi bà không được gặp con trai mình.
Con trai quan trọng nhưng mẹ Tiền không phải là người chỉ muốn chèn ép con gái mình. Các con của bà chênh lệch tuổi tác rất lớn, khi bà bị chế giễu, mắng mỏ vì không có con trai thì các con gái cũng ở đó, bà hiểu được nỗi lo lắng của những người gả con gái cho mình.
Bà tự hào về việc Tiền Việt Dương đã vượt qua kỳ thi để xuống núi, đồng thời bà cũng rất sốc và tức giận trước sự thay đổi của con trai mình, nghĩ đến những gì người khác sẽ nói sau này, mẹ Tiền cả đời cố gắng kiêu hãnh, không thể chấp nhận điều đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT