Khi đi dọc bờ kè sông và bước vào trường, bà nhìn thấy tài liệu do hiệu trưởng Tăng đưa ra. Cô Lâm nhịn không được nữa che mặt, nước mắt từ kẽ ngón tay chảy ra: “Đời sau, phải bình yên an ổn nhé Phương Vọng Đệ.”
Diệp Tuyền lái xe dọc theo con đường ven sông, cuối cùng tìm được một ngôi miếu Thành Hoàng nhỏ.
Miếu Thành Hoàng sắp đóng cửa vào buổi chiều, thời gian tham quan vào thời điểm này không nhiều, chỉ có một vài khách du lịch. Diệp Tuyền đi hướng ngược lại đi vào cửa nhìn có chút đột ngột.
Người gác cổng vừa định nhắc nhở Diệp Tuyền, liền nhìn thấy ông từ cùng một người đàn ông trung niên mặt đen khác vội vàng đi ra chào đón, cung kính chắp tay nói: “Không biết Diệp đạo hữu đến nên không thể tiếp đón từ xa, chớ trách chớ trách.”
*ông từ: người trông coi đền, miếu
Hửm? Người này là ai, sao đến cả ông từ cũng phải ra mặt? Hơn nữa, tại sao ông từ lại kính trọng người đàn ông trung niên mặt đen chưa từng gặp này đến vậy mà đi chậm hơn một bước?
Nhắc mới nhớ, người đàn ông trung niên này nhìn có chút quen quen…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play