Thanh Tĩnh sờ da gà nổi trên cánh tay, nhìn bóng lưng của Diệp Tuyền, ngại làm phiền người con gái đang bận rộn.
Diệp Tuyền chăm chú trộn hoa hòe đã được rửa sạch sẽ, bỏ vào trong nồi chưng, lau tay rồi quay đầu: “Còn gì muốn hỏi nữa?”
Cô chủ trẻ tuổi với một tư thái thảnh thơi dựa bên nồi, đôi mắt lờ đờ sụp xuống, giống như không hứng thú với điều gì khác, dù chỉ chứa một chút ý cười cũng có thể khiến người khác cảm nhận được thiện ý của cô.
Thanh Tĩnh nhận được sự cổ vũ: “Diệp đạo hữu, câu hỏi có thể sẽ hơi kì, nếu không tiện trả lời thì có thể không nói cho ta! Ánh sáng vàng mà cô dùng lúc trước là…”
“Ò, cái này.” Diệp Tuyền cười, thuận miệng nói ra câu trả lời khẳng định: “Không có gì bất tiện cả, là thứ cô đang nghĩ, ánh sáng vàng của công đức.”
“!!” Thanh Tĩnh bịt chặt miệng lại, sợ rằng bản thân lấy tay ra sẽ biến thành con chuột chũi hét lên vô cùng mất mặt.               

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play