Dương Vinh ngơ ngác, không hiểu địa điểm mà Diệp Tuyền tính ra có ý nghĩa gì.
Diệp Tuyền đưa hắn trở lại thôn, nhưng không vào mà là vòng qua thôn, đi về phía sau ngọn núi.
Diện tích thôn không lớn, sau khi bị bọn tà tu chiếm giữ cũng chỉ mở rộng đất trên địa điểm ban đầu, cửa thôn vẫn là cổng vòm như cũ. Thôn tựa lưng vào dãy núi, đường đi không dễ dàng, việc lấy nước hoàn toàn phụ thuộc vào dòng sông nhỏ chảy ra từ thung lũng phía sau thôn.
Mây mù bao phủ thôn nhỏ, ngay cả thung lũng phía sau thôn cũng không tránh khỏi, một tia sáng từ ánh trăng nhàn nhạt chiếu qua khe núi, mặt đất lờ mờ sáng, tiếng nước chảy róc rách yếu ớt vọng ra.
Nói là nước sông từ thung lũng thế thôi chứ thực ra gọi thung lũng cũng không đúng mà sông cũng chẳng phải.
Nhìn gần, dãy núi cao vút chạm tới mây, ở giữa bị tách ra một khe nứt, càng lên cao vết nứt càng to hơn, ban đầu nó vốn là một vách đá trên đỉnh núi. Càng xuống dưới càng hẹp lại, trông giống như một *đường trời trong các khu danh lam thắng cảnh, chỉ là phía dưới cùng hẹp và chật chội hơn, người trưởng thành bình thường cúi người nghiêng mình cũng khó mà vào được.
(*) Đường trời: là một cảnh tượng bằng đá thường thấy ở các ngọn núi và đỉnh núi, hai bức tường đối diện nhau và nhìn qua khe hở trông bầu trời xanh giống như một đường thẳng xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT