Tuyết đã ngừng được hai ba tiếng lại chậm rãi rơi xuống. Trong đôi mắt đen láy của cô bé phản chiếu hình ảnh bông tuyết rơi lả tả, nhìn Diệp Tuyền đầy mong đợi.
Du Tố Tố nhẫn nại không phàn nàn, đứa nhỏ ngốc dễ dàng tin người khác như vậy, cẩn thận bị lừa.
“Chị có thể giúp em.” Diệp Tuyền dắt tay cô bé: “Vào đi.”
Tiểu Vân Đóa có hơi ngượng ngùng, mím môi đi theo sau Diệp Tuyền, nói khẽ: “Nhưng mà em không có tiền, em chỉ biết vẽ tranh. Nếu có *tiền thưởng cử báo em sẽ đưa hết cho chị.”
(*) Tiền thưởng cử báo: tiền thưởng sau khi trừ thuế.
Du Tố Tố kinh ngạc, không ngờ cô bé còn rất am hiểu, ngay cả tiền thưởng cử báo cũng biết.
Diệp Tuyền mỉm cười: “Đợi sau khi ủy thác hoàn thành, em tặng cho chị một bức tranh nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT