Vừa hỏi, những ông già bà cả đang phơi nắng, phe phẩy quạt hương bồ cười tít mắt, nhìn quanh Lục Thiếu Chương: “Quả là một chàng trai tuấn tú, nhìn là biết ngay.”
Rốt cuộc mấy người hàng xóm chiều nay có quan hệ gì với Lục Thiếu Chương cũng chẳng rõ.
Diệp Tuyền hạ kính xe xuống, bọn họ lại quay sang kể chuyện vui hồi chiều.
“À, tiểu Du trong quán con nhát quá, nói con chưa về nên không dám mở cửa. Dù có là bạn bè thân thích hay người đến xin việc thì cũng phải chờ con về… Quán ăn khuya của con ít người, thêm vài người làm sẽ tiện hơn.”
Du Tố Tố ngồi xổm phía sau cửa quán, chị với An An khó hiểu nhìn nhau rồi thở dài.
Thật ra không phải chị không dám mở cửa mà là vì chị không dám mở cửa vào ban ngày! Nhưng hàng xóm láng giềng đều biết trong quán có người, để tìm lý do không mở cửa, Du Tố Tố phải vắt óc suy nghĩ, khó khăn lắm mới tìm được một lý do!
Bà Ngưu rất quan tâm đến mấy chuyện linh tinh này: “Con quen người này thật sao? Nhìn cứ như minh tinh vậy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT