Dương Quyên suýt nôn mửa, Ngô Phương nhanh chóng siết chặt tay bà ta, nhắc nhở bà ta cẩn thận một chút.
"Được rồi, được rồi." Ngô Phương thay vợ nhận bát canh: "Tiêu Nguyệt, con cũng mệt rồi, cứ ăn cơm đi, đừng lo lắng cho ba mẹ."
Ngô Tiêu Nguyệt múc thêm một bát canh đưa tới: "Sao mà được chứ, ba đi làm vất vả rồi."
Ngô Phương cười đến cứng cả mặt, nhận bát canh. May mắn sau đó con gái quỷ cũng không làm gì đáng sợ, gắp thức ăn ăn cơm giống như người bình thường, thỉnh thoảng khen Dương Quyên vài câu.
Nếu chỉ nghe âm thanh, thì rất giống như một gia đình đầm ấm trên bàn ăn, nơi có cô con gái nhỏ hoạt bát, biết quan tâm và yêu thương gia đình, thật tâm thật ý chăm sóc bọn họ.
Chỉ cần bọn họ dừng đũa, con gái quỷ ở đối diện liền ngẩng đầu hỏi: “Sao ba mẹ không ăn cơm?”
Vợ chồng Ngô Phương chen chúc nhau, dùng đũa gắp thức ăn một cách máy móc, nhét vào miệng, hoàn toàn không biết mùi vị món đó như nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT