“Đúng thế, hôm nay là ngày thứ ba, chúng tôi mới trông giữ thất đầu xong quay về.” Đường Dịch nhớ rất rõ thời gian, trả lời nhanh chóng.
“Văn Văn tính tình mềm mại nhưng cứng rắn lắm, không muốn dựa dẫm chúng tôi. Lát con bé đến tính tiền, cô chủ Diệp nhớ chỉ lấy số lẻ thôi nhé, tôi về đây.”
Thấy Đường Văn Văn quay lại chỗ ngồi, Đường Dịch không rõ ý Diệp Tuyền muốn hỏi cái gì, cũng không rảnh để hỏi, vội vàng quay trở về bàn.
Du Tố Tố nhìn bóng dáng anh ta: “Ông anh Đường Dịch này cũng thật tri kỷ.”
Đường Dịch đi vào quán, hồn phách hai ông bà cụ ghé vào bậc cửa ngóng trông theo vào, ngắm nhìn hai người trẻ tuổi trong quán bao nhiêu cũng không đủ.
Nghe thấy Du Tố Tố nói, hai người bọn họ cũng không ngẩng đầu lên, cùng thở dài: “Còn không phải vậy. May mắn cả nhà đứa hai còn được, bằng không chúng ta chết cũng không nhắm mắt.”
Cụ bà một bên nhìn cháu trai cháu gái ngồi trong quán, một bên giống các thím ở nông thôn, ngồi xổm ở bậc thềm tán gẫu, lải nhải nói không ngừng: “Văn Văn là bị cha con bé ép buộc cũng bị chúng ta liên lụy, mấy năm nay cuộc sống quá vất vả, gặp được ân tình nào cũng muốn đền đáp gấp đôi, sống khổ quá. Hai ông bà già chúng ta đã cưỡi hạc về trời, có anh trai nó dẫn nó đi, chờ lấy được đất đai của chúng ta, về sau có thể sống tốt hơn chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT