Bà Hoàng ôm mèo nhỏ vào lòng dỗ dành, khuôn mặt bà dần dần trở nên vui vẻ, thoát khỏi tâm trạng ưu tư. Sau khi dỗ dành xong, bà cầm lấy chân của mèo nhỏ lên và làm động tác vẫy vẫy tay với Diệp Tuyền: “Mèo cam nhỏ nhà chúng ta đã cảm ơn cô chủ Diệp chưa nào? Con cảm ơn cô chủ Diệp.”
Mèo cam nhỏ nghe lời kêu meo một tiếng, chân nhỏ bị bắt vẫy vẫy như một con mèo chiêu tài vậy, lớp đệm chân màu hồng phấn lúc ẩn lúc hiện trông vô cùng đáng yêu. Nhìn mối quan hệ thân thiết của bà và mèo nhỏ cháu gái bà Hoàng mới nhận ra đây chính là mèo nhỏ của nhà mình.
Nhưng thành phố rộng lớn như thế này, sao cô chủ Diệp có thể tìm được đúng con mèo của nhà cô ấy hay vậy? Chẳng lẽ nhờ xem bói thật sao? 
Cháu gái chần chờ một chút rồi quay đầu nhìn Diệp Tuyền: “Cái này… Cảm ơn cô chủ Diệp đã giúp bà tôi tìm mèo, tôi phải trả thù lao bao nhiêu thì được ạ?”
“Bao nhiêu cũng được.” Diệp Tuyền hai tay đút vào túi quần đứng dựa vào quầy nhìn bà Hoàng cùng mèo nhỏ thân thiết với nhau một lúc, nghe cháu gái bà Hoàng hỏi thì cô lười biếng xua xua tay trả lời rồi đi vào trong bếp.
“Trả bao nhiêu cũng được. Bình thường cũng chỉ thu tầm hai trăm thôi, nếu muốn trả thêm thì chúng tôi dùng số tiền đó đi quyên góp làm từ thiện.” Du Tố Tố thấy cháu gái của bà Hoàng vẫn còn nhiều thắc mắc, nhưng tính cô chủ lười không thích nói nhiều nên chị đành đứng ra giải thích thay. 
Du Tố Tố chỉ chỉ vào máy tính bảng rồi nói: “Mèo cam nhỏ của nhà cô bây giờ nổi tiếng lắm đó. Cô có thể lên mạng để xem lại toàn bộ quá trình cô chủ đi tìm mèo nhỏ nha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play