Có thể biết rằng nữ chính của thế giới này chính là vạn nhân mê nhưng vạn nhân mê của cô ta cũng không gọi lại cao lắm cùng lắm cũng chỉ có vài người thích hoặc cảm mến mà thôi. Nếu như phải sống chết thì tôi vẫn chưa thấy trường hợp này gần cô ta.

Tôi không nói gì mà âm thâm quan sát mọi hành động của cô ta. Tôi luôn tin vào cảm giác của mình, từ khi nữ chính xuất hiện thì tôi chưa kiếm được điểm nào từ trên người cô ta thì phải. Vậy thì 15 điểm còn lại đành đặt trên người cô vậy nữ chính.

" Cô đang làm gì vậy Quan thư ký " Tôi nói

Cô ta giật mình, quay sang nhìn tôi có chút rụt rè.

" Công nương, tôi…"

" Hình như từ khi vào đây Quan thư ký không hề hành lễ với ngài ấy nhĩ " Tôi đưa mắt về hướng công tước Louis.

" A, tôi…tôi xin lỗi " Cô ta giật thót, lùi ra sau mà cúi đầu hành lễ.

" Còn tôi nữa hay là cô cảm thấy không nên hành lễ với tôi " Tôi nói

Cô ta lại xin lỗi, một lần nữa cúi người hành lễ với tôi. Tôi nhìn thấy được bàn tay đang nắm thật chặt chiếc váy của cô ta. A, chịu ấm ức rồi sao~

" Chỉ là lễ nghĩa thôi mà cũng cần người khác phải dạy nữa à, một Quan thư ký như vậy mà Thái tử cũng tuyển vào làm " Tôi chẹp miệng nói

Nữ chính không nói gì, cô ta cúi đầu thật thấp và miệng chỉ biết nói xin lỗi. Đôi mắt cô ta có chút đỏ ửng, nhưng luôn liếc mắt về phía công tước Louis. Tôi đưa mắt nhìn qua ngài ấy.

Ha, ngài ấy vậy mà chỉ tập trung vào bàn cờ mà không thèm liếc nhìn nữ chính dù chỉ một ánh mắt. Cũng không thèm nói gì với hành động của tôi bây giờ.

Tôi có chút phì cười với hành động này của anh ta. Đây rõ ràng là ngầm đồng ý cho tôi muốn làm gì thì làm.

" Quan thư ký nên quản tốt đôi mắt của mình đi " Tôi lạnh lùng nói

Cô ta ngước lên nhìn tôi, đôi mắt bây giờ của cô ta đầy ẩm nước. Có thể tuôn ra bất kì.

" Tôi không…" Cô ta như muốn phản bác lời tôi nói lúc nãy nhưng lại không thể nói được vì nếu vậy thì nước mắt cô ta sẽ lập tức tuôn trào ra.

Cô ta chỉ biết mỗi khóc thôi à.

" Cô làm gì vậy, Rosabella?" Một giọng nói nam từ cửa trang viên đang đi vào vang lên.

Nam chính đến rồi. Hôm nay có vẻ náo nhiệt thật đấy.

Công tước Louis dừng cờ, anh ta đưa mắt nhìn về phía giọng nói kia. Khuôn mặt của anh ta tối sầm lại, cứ như là nhìn thấy kẻ thù của mình vậy.

Tôi liếc nhìn qua có thể hiểu được cảm nhân của anh ta. Đây chính là tình địch lớn nhất của anh ta nhĩ

" Tu la tràng rồi sao, kích thích quá " Moah hào hứng hẳn ra.

Ha, đúng là kích thích thật đấy. Nam chính, nữ chính, nữ phụ, nam phụ đều có mặt tại cùng một nơi, ai đi qua nhìn vào cũng thấy đây chính là một vở kịch hay sắp diễn ra.

Tôi liếc nhìn qua công tước Louis, mặc dù anh ta nói là thích Rosabella nhưng tôi không chắc chắn là anh ta có bị ảnh hưởng bởi vạn nhân mê của nữ chính hay không. Nếu đã có sẵn cơ hội rồi chi bằng kiểm tra anh ta thử xem sao vậy.

" Thái tử ngài cũng đi lạc à " Tôi khoanh tay bình thản mà hỏi

Anh ta không trả lời mà quay sang nhìn nữ chính, vẻ mặt của cô ta bây giờ vô cùng chịu đầy ấm ức, đôi mắt đỏ ửng hẳn, môi mím chặt. Cô ta nhìn hắn sau đó lại né tránh ánh mắt ấy mà chỉ biết cúi đầu. Nhìn cô ta bây giờ vô cùng đáng thương làm sao.

" Rosabella, cô xem lời cảnh cáo của tôi là gió thoảng à " Khuôn mặt anh ta trầm xuống, giọng điệu nói một cách lạnh lùng

" Lời nói gì cơ, tôi không nhớ điện hạ từng nói gì với tôi cả " Tôi lắc đầu

Anh ta nghiến răng nhìn tôi, tôi cười một cách đầy khiêu khích anh ta.

Anh ta quay sang nữ chính lo lắng mà trấn an cô ta.

" Điện hạ và Quan thư ký mới này có quan hệ tốt nhĩ " Tôi cười trào phúng mà nói.

" Ta đối tốt với ai chuyện này cô cũng muốn xen vào " Anh ta nói

" Thần nào dám, chỉ là thắc mắc thôi mà. Điện hạ suy nghĩ sâu xa quá " Tôi đáp lại.

" Người có suy nghĩ sâu xa theo ta thấy là công nương mới đúng. Gia tộc cô vừa có biến cố lớn mà vẫn còn ngồi thảnh thơi như vậy sao"

" Công nương đây đúng là không quan tâm gia tộc thật đấy " Anh ta đầy vẻ khiêu khích mà nhìn tôi.

" Điện hạ nhầm lẫn rồi, biến cố ấy là của gia tộc Marcurs không phải gia tộc Henry. Người làm vậy chính là gán tội vô cớ cho dân lành a " Tôi bình thản mà nói

" Ha, hai từ dân lành mà cô nói ra nghe thuận miệng ghê nhĩ " Anh ta nhướng mày nhìn tôi

" Cảm ơn lời khen của điện hạ " Tôi cười mà đáp

Anh ta quay qua dè chừng mà nhìn công tước Louis sau đó cúi đầu chào hỏi. Công tước Louis chỉ gật đầu nhẹ, bây giờ tâm thế ngài ấy không còn đặt trên bàn cờ nữa mà chỉ chăm chăm nhìn vào đôi nam nữ chính. Biểu cảm ngài ấy lộ ra có chút không vui mà đanh mặt lại.

" Hoàng cửu lâu rồi con không gặp người " Nam chính hỏi thăm lịch sự

" Thái tử có việc tìm ta?"

" Cũng không có việc gì chỉ là muốn thỉnh giáo kiếm thuật của Hoàng cửu một chút thôi ạ " Anh ta nói

" Nếu Thái tử muốn thỉnh giáo kiếm thuật thì có thể tìm các giáo quan dạy người" Công tước Louis tựa lưng ra sau ghế mà nói.

" Vâng, nhưng mà dù sao con cũng muốn thỉnh giáo về người có kiếm thuật cao siêu nhất đế quốc này. Hoàng cứu hôm nay không biết người có thể đấu với con một trận không " Anh ta hỏi.

Công tước Louis không đáp liền mà đưa đôi mắt qua nhìn tôi và hỏi

" Công nương có muốn xem không?" Giọng điệu trầm khàn của anh ta vang lên

" Nếu công tước và Thái tử cho phép thì ta cũng muốn xem " Xem thử nam chính bị nam phụ bẽ mặt ra sao.

" Thái tử thần có thể chứ " Tôi liếc mắt nhìn anh ta

" Nếu Hoàng cứu của ta đã mời thì ta đương nhiên không thể để ngài ấy mất mắt rồi " Anh ta đáp nhìn vẻ mặt anh ta có chút không tin được điều mà lúc nãy diễn ra

Không cần phải biết đáp án của nữ chính như thể nào. Đương nhiên là cô ta cũng muốn đi theo xem nói với danh nghĩa là muốn cổ vũ nam chính.

Bốn người chúng tôi rời khỏi trang viên mà đi đến thao trường luyện tập kiếm thuật của các bình lính hoàng gia hay tập luyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play