Xuyên Thành Pháo Hôi "Dễ Mang Thai" Trong Truyện Trọng Sinh

Chương 2


4 tháng

trướctiếp

***
Kiến An Bá phủ, Tuyết Hàm Cư

Dao Hồng thấp giọng bẩm báo: " Tiểu thư, San Hô truyền đến tin tức từ Nam Dương Hầu phủ, Đường Trừng đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn lưu lại đứa bé kia, không uống thuốc phá thai nữa."

Lưu lại đứa bé?

Liễu Cẩm Đồng ánh mắt lay động, đáy mắt xẹt qua một tia mỉa mai, Đường Trừng ngu xuẩn lòng dạ còn cao hơn trời kia lưu lại đứa bé mới là lạ, cô ta vẫn muốn làm nữ nhân của Tứ hoàng tử.

Sao có thể cam tâm mà gả cho Ôn thế tử.

Ở kiếp trước, Đường Trừng đồ ngu xuẩn này lại may mắn, sau khi hạ dược thành công thì như nguyện được vào phủ của Tứ Hoàng tử, dưới sự bảo hộ của tâm phúc Nam Dương Hầu, sinh hạ cho Tứ Hoàng tử mấy đứa bé.

Buồn cười chính là, đồ ngu xuẩn này cuối cùng lại đem chính mình giày vò chết.

Đường Trừng đồ ngu đó trước và sau khi xuất giá đều được Nam Dương Hầu che chở, sau khi chết thì con của cô ta lại được Nam Dương Hầu bảo hộ, nghĩ đến đây, Liễu Cẩm Đồng lại hận ông trời bất công.

Dựa vào cái gì mà một cái bao cỏ như Đường Trừng lại có mệnh tốt như vậy, còn cô đường đường là đại tiểu thư con vợ cả phủ Kiến An Bá, có tài có sắc lại bị dày vò trong phủ Tứ hoàng tử, còn phải nhẫn nhịn, chịu đựng Đường Trừng đồ ngu đó dẫm lên đầu mà cười nhạo, sỉ nhục.

Một đời này, cô ở trong buổi yến hội kia phá hủy kế hoạch dạ dược của Đường Trừng.

Nhưng vận khí của Đường Trừng quá tốt, rõ ràng cô ta nên bị một kẻ ăn chơi trác táng làm mất trong sạch, ai ngờ lại biến thành Ôn Hoài An phủ Trấn Quốc Công.

Ôn Hoài An, con vợ cả duy nhất của Trấn Quốc Công.

Lúc còn trẻ, Trấn Quốc Công vì cứu giá nên bị thương căn cơ, chỉ có một nhi tử duy nhất là Ôn Hoài An và hai thứ nữ. Thế tử Ôn Hoài An tuấn mỹ như ngọc, ôn nhu lễ độ, giữ mình trong sạch, là hôn phu tốt nhất trong lòng vô số quý nữ, điều duy nhất không tốt chính là khi Trấn Quốc Công phu nhân khi mang thai bị trúng kế dẫn tới Ôn thế tử sinh ra liền mang độc, sau khi giải hết độc bị vài vị thái y già trong Thái Y Viện chuẩn rằng về sau con nối dõi gian nan.

Vừa nhớ tới nhục nhã kiếp trước, Liễu Cẩm Đồng đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn đồ ngu xuẩn Đường Trừng kia hạ sinh con của Ôn Hoài An.

Càng không thể để cái loại vừa ngu xuẩn vừa đặc biệt biết đẻ này vào cửa Trấn Quốc Công phủ!

Ở kiếp trước, cho đến khi chết thì cô cũng không nghe nói rằng Ôn Hoài An có con nối dõi, Liễu Cẩm Đồng không muốn rằng do mình ra tay lại khiếm cho Đường Trừng một tấm chồng tốt.

San Hô cái nha đầu đáng chết này một chút chuyện nhỏ cũng làm không xong, nhưng thật tiếc chén thuốc sẩy thai kia, Đường Trừng cũng thật tốt số, lại để cô ta tránh thoát một kiếp.
 

Liễu Cẩm Đồng trong lòng hận chết nha đầu làm việc bất lợi San Hô kia!

"Dao Hồng, ngươi phái người truyền lời cho San Hô, nếu như nàng ta thuyết phục được Đường Trừng phá thai hoặc làm cho ả ta uống canh tuyệt dục, ta sẽ cho nàng ta hết nô tịch, trở thành phu nhân Quan gia." Liễu Cẩm Đồng mặt mày lạnh lùng, con ngươi đen kịt ẩn hiện một tia u quang.

Có phần hứa hẹn này, chắc hẳn San Hô giã tâm bừng bừng sẽ dốc toàn lực làm tốt việc này.

Nếu như Đường Trừng không phải nữ nhi mà Nam Dương hầu yêu nhất, bên người luôn có người che chở thì lúc nàng vừa trọng sinh đã sớm ra tay hủy hoại Đường Trừng, cần gì phải thu mua một nha hoàn nho nhỏ như San Hô để làm việc.

May mắn cái đồ ngu Đường Trừng này lại cực kỳ tín nghiệm San Hô.

Dao Hồng mắt sáng lên, thấp giọng đáp:"Rõ." sau đó cung kính đi ra ngoài.

Liễu Cẩm Đồng ngồi nhìn bông hoa nở rộ bên ngoài cửa sổ, hai đầu lông mày đều là đạm bạc, Đường Trừng cũng chỉ là một đối tượng trả thù nho nhỏ, đồ ngu này dù cô không ra tay thì cũng sẽ tự tìm đường chết.

Nhưng cô không cam tâm, Liễu Cẩm Đồng có chết cũng không quên kiếp trước Đường Trừng phách lối bá đạo đã trào phúng khi nhục mình ra sao.

...

Tin tức từ Mẫu Đơn Viên luôn truyền ra ngoài nhanh nhất, việc Tứ tiểu thư Đường Trừng quyết định giữ lại đứa bé lập tức truyền khắp Nam Dương hầu phủ, kinh ngạc, kỳ quái, cao hứng, tiếc hận đều có, cả đám người có đủ loại phản ứng khác nhau.

Tứ tiểu thư là nữ nhi Hầu gia sủng ái nhất, nhất cử nhất động của nàng đều bị người trong phủ để ý.

Mấy ngày trước, vị Tứ tiểu thư này đang uống canh cá đột nhiên nôn mửa, Nam Dương hầu lo lắng cho mời đại phu, ai ngờ lại tuôn ra việc Tứ tiểu thư có tin vui.

Lúc ấy Tứ tiểu thư không quan tâm đòi sống đòi chết muốn phá bỏ đứa bé, huyên náo cực lớn, hiện tại khắp kinh thành không ai không biết Tứ tiểu thư chưa thành hôn mà đã có con.

Đáng tiếc Nam Dương hầu từ trước đến nay đối với Tứ tiểu thư đều là hữu cầu tất ứng* lần này lại kiên quyết không đồng ý.

*Hữu cầu tất ứng: cần gì cho nấy

Tứ tiểu thư tức giận phát hỏa một trận, nàng ta yếu ớt sợ đau nên không dám té ngã để phá bỏ đứa nhỏ, liền nghe đề nghị từ nha hoàn tâm phúc San Hô, vụng trộm để San Hô đi mua thuốc phá thai, người trong phủ đều là nhân tinh nhưng thấy việc không liên quan đến mình nên mặc kệ nhìn Tứ tiểu thư tự tìm đường chết.

Có ít người còn trong tối quạt gió thêm củi.

Đường Trừng hỏi Trân Châu tình huống trong phủ, kết hợp với ký ức của nguyên chủ, đối với tình cảnh của mình càng thêm rõ ràng, nàng sờ sờ bụng mình, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Bảo bảo đáng thương, còm chưa ra đời đã bị nhiều người nhớ thương,"

San Hô cũng chỉ là con cờ ngoài sáng, cũng không biết ai cho nàng lá gan đấy, nói không chừng sau lưng cô ta còn có người hạ độc thủ, nếu như nàng không tới, nguyên chủ chỉ sợ là đã uống xong chén thuốc sẩy thai đen xì kia.

"Tiểu thư, đây là canh gà bồi bổ do đầu bếp trong phủ nấu, người mau uống nhân lúc còn nóng."

Trân Châu sau khi biết tiểu thư sẽ không thay đổi chủ ý liền vui vẻ chuẩn bị canh cho tiểu như nhà nàng uống.

Đường Trừng vừa nghe là canh gà đáy mắt liền hiện lên một mạt chờ mong, bưng canh gà lên uống. Thật ngon, không hổ là tay nghề đầu bếp Hầu phủ, hơn trù nghệ của đầu bếp cao cấp của tinh tế nhiều, rất dễ uống, Đường Trừng vẫn có chút không thỏa mãn.

"Tiểu thư, Trấn Quốc Công phu nhân đưa hai vị ma ma kinh nghiệm phong phú tới hầu hạ người, người muốn giữ lại không ạ?" Trân Châu thấy tiểu thư uống xong canh gà tâm tình không tệ liền thận trọng nhắc đến việc này.

Sau khi tin tức tiểu thư mang thai bị tuôn ra, Trấn Quốc Công phu nhân liền đưa ma ma tới, chỉ là đã bị tiểu thư nổi giận đùng đùng đuổi đi. Bây giờ, Trấn Quốc Công phu nhân lại đưa tiếp, Trân Châu cũng không biết tiểu thư có tiếp nhận hay không.

Đường Trừng nghe xong thầm nghĩ thật tốt, thật sự là thiếu cái gì đến cái đó.

"Lưu lại đi, bên cạnh ta vừa lúc thiếu ma ma, bọn họ tới thật đúng lúc, Trân Châu, ngươi đi mang bọn họ vào đây."

Đứa nhỏ trong bụng nàng nghìn vạn lần không thể có sơ xuất, y thuật nơi đây lại cực kỳ lạc hậu, nghe nói hậu trạch đấu tranh rất kịch liệt, sơ ý một chút thì đứa nhỏ liền không còn.

Có vài ma ma kinh nghiệm phong phú bên người sẽ an toàn hơn chút, hậu viện cổ đại đều là việc giết người không thấy máu, sẩy thai mất mạng cũng là chuyện thường.

Nàng phải bảo vệ tốt đứa nhỏ trong bụng.

Việc an bài hạ nhân ở Mẫu Đơn viên, có Nam Dương hầu lên tiếng, Nam Dương hầu phu nhân Dương thị không có biện pháp nhúng tay vào, hết thảy mọi việc đều do nguyên chủ tự sắp xếp hạ nhân của viện mình.

Những hạ  nhân này đều là cỏ đầu tường thích mượn gió bẻ măng, không biết có bao nhiêu nhãn tuyến của người khác.

Nguyên chủ bị San Hô xoay vòng quanh, đi đâu cũng mang theo cô ta, trừ Trân Châu, nha hoàn thiếp thân bên người nàng cũng chỉ có mình cô ta, những nha hoàn khác bị San Hô ngăn cản không có cơ hội tiếp cận nguyên chủ chứ nói chi là ma ma.

May mắn người cha Hầu gia này mạnh mẽ nhét vào một người là Trân Châu, bình thường cũng phái người chú ý động tĩnh của Mẫu Đơn viên nếu không nơi này đã sớm nằm trong lòng bàn tay của San Hô.

Mà đáng hận chính là, San Hô là một con sói mắt trắng* nuôi tốn công, không chỉ vơ vét không ít vàng bạc châu báu từ nguyên chủ lại còn không ngừng khuyến khích nguyên chủ phá thai.

Đường Trừng đối với San Hô mười phần chán ghét.

Nguyên chủ tính tình ngang ngược, lòng dạ cực cao, nhưng trước khi nàng đến đây, nguyên chủ cũng chưa từng mưu hại người khác, trong tay cũng không dính mạng người, ngoại trừ việc muốn phá bỏ đứa bé trong bụng thì cũng chỉ ỷ vào cha Hầu gia sủng ái mà làm trời làm đất khiến cho người ta hận nghiến răng mà thôi.

Trân Châu cao hứng đáp ứng, một khắc sau liền mang người đến, đằng sau còn có San Hô bực bội đi theo. Tiểu thư đột nhiên thay đổi kế hoạch, San Hô nổi lên cảm giác nguy cơ trong lòng, nghĩ đến hứa hẹn của người thần bí kia trong lòng lại lửa nóng.

Ai lại không muốn làm chủ tử hưởng thụ vinh hoa phú quý.

Bây giờ lại có một cơ hội tốt đưa đến cửa, cô ta đương nhiên muốn tận tâm tận lực làm tốt việc này, cô ta vừa biết được Trấn Quốc Công phu nhân lại đưa ma ma tới liền muốn thay mặt tiểu thư xuống tay trước đuổi bọn họ đi, ai ngờ Trân Châu biết được lại ngăn cản cô ta.

San Hô thầm hận trong lòng, chỉ đành cầu nguyện tiểu thư lại như mấy hôm trước đuổi hai vị ma ma ra khỏi phủ.

"Gặp qua Tứ tiểu thư."

Hai vị ma ma khuôn mặt nhẹ nhàng khoan khoái, tính tình hiền lành, lúc tự giới thiệu giọng điệu không  nhanh không chậm cho người ta một cảm giác thư thái, không vì Đường Trừng chưa gả mà đã có con mà khinh bỉ, xem thường, hiển nhiên là Trấn Quốc Công phu nhân tuyển chọn tỉ mỉ theo tính tình Đường Trừng.

Đường Trừng xem qua hết sức hài lòng.

Trấn Quốc Công phu nhân quả nhiên coi trọng đứa nhỏ trong bụng nàng.

Trân Châu khẩn trương nhìn biểu cảm của thiểu thư nhà mình.

"Tiểu thư... Tứ hoàng tử..." San Hô trơ mắt nhìn tiểu thư biểu cảm hài lòng liền vội nhắc đến Tứ hoàng tử mà tiểu thư si mê, hi vọng nàng không để lại hai vị ma ma. Có hau vị này, cô ta muốn thuyết phục tiểu thư phá thai lần nữa càng không dễ dàng.

Tự mình động thủ làm mất đứa bé ư? San Hô không ngu ngốc như vậy.

Có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm cô ta đây.

Một khi tiểu thư nổi giận, Hầu gia tra rõ thì cô ta cũng xong đời, San Hô vẫn rất tiếc mạng.

Hai vị ma ma nghe San Hô nói mi tâm không để ý khẽ nhíu một chút, bọn họ trước khi đến Nam Dương hầu phủ đã nghe ngóng rõ hiện Tứ tiểu thư rất tín nghiệm nha hoàn San Hô này.

"Ngậm miệng!" Đường Trừng lạnh lùng hừ một tiếng.

San Hô sắc mặt đỏ lên, không dám tin mà há to miệng, trong lòng lại ẩn ẩn cảm thấy sợ hãi, tiểu thư âm tình bất định nhưng luôn một mực tín nghiệm cô ta, nhưng bây giờ...

"Tiểu thư..." San Hô vẫn muốn giãy dụa một chút, cô ta là nha hoàn mà tiểu thư tín nghiệm nhất, tiểu thư sẽ không đối xử với nàng như vậy.

Trân Châu ở một bên trừng to mắt.

"Đứng đấy làm gì, còn không mau lui xuống!" Đường Trừng đối với kẻ khuyến khích nàng phá thai này thập phần chán ghét, thật muốn bán cô ta ngay lập tức mà.

Nhưng nghĩ đến tình huống trong viện, trừ Trân Châu thì không có một ai đáng để tín nghiệm, Đường Trừng quyết định chờ thêm một chút, bên cạnh nàng không có người để dùng, bán đi một kẻ, ai biết lại tới một kẻ dụng tâm khác bằng mặt không bằng lòng hay không, lưu lại tai họa ngầm, không đáng.

Giao cho Trân Châu không bằng để cha Hầu gia tới.

Đến lúc đó thuận tiện chỉnh đốn viện tử luôn.

"Vâng." San Hô trước mặt Trân Châu cùng hai vị ma ma khó nén xấu hổ liền giận dữ đi ra ngoài.

Việc làm này của tiểu thư khiến Trân Châu rất hả giận.

Hai vị ma ma một người họ Cao, một người họ Tào, đều thập phần am hiểu việc chăm sóc cho phụ nhân mang bầu, Đường Trừng cũng không hỏi thăm nhiều liền đem người lưu lại.

"Về sau làm phiền hai vị ma ma hao tổn tâm trí."

Cao ma ma cùng Tào ma ma luôn miệng nói không dám, trong lòng lại âm thầm kinh ngạc về thái độ của Tứ tiểu thư. Bọn họ đến đây với nhiệm vụ chiếu cố chăm sóc tốt vị Tứ tiểu thư ngang ngược tùy hứng này, chỉ cần vị Tứ tiểu thư này không phá bỏ đứa bé của thế tử gia bọn họ liền cám ơn trời đất, không nghĩ tới Tứ tiểu thư lại phối hợp như vậy.

Hai vị ma ma trong lòng liền nhẹ nhàng thở ra.

San Hô nghe lén ngoài cửa liền sắc mặt liền nháy mắt khó coi, có hai vị ma ma của Trấn Quốc Công phủ ở lại, cô ta muốn thuyết phục tiểu thư phá bỏ đứa bé trong bụng khó như lên trời.

Vừa nghĩ tới mộng được làm chủ tử của mình cứ như thế vỡ nát, San Hô cực hận Tứ tiểu thư đột nhiên thay đổi chủ ý.


 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp