Cao Lập bước đi trên đường, cẩn thận che kín mặt mũi. Gã đội nón và đeo khẩu trang, dáng người, kiểu tóc và đôi mắt của gã không quá đặc biệt nên không ai nhận ra tên sát nhân đang được chia sẻ rầm rộ trên mạng đang ở rất gần mình.
Ngôi nhà của Hoắc Đình Vương đang ở trước mắt gã, đã nhiều lần gã ghé tới nơi này, chỉ để quan sát, thậm chí còn không thấy được bên trong, nhưng gã cứ thích làm thế. Có vài lần gã đã nghĩ hay là cứ đột nhập vào bắn chết hắn là xong, nhưng quả thật ngôi nhà của ông trùm có sự bảo vệ quá nghiêm ngặt. Mỗi lần như vậy, gã lại nhớ lời dặn của Vũ Hồng My là phải nhẫn nhịn chờ thời cơ thích hợp ra tay.
Trong ký ức của Cao Lập, vị trí sân sau cũng là nơi bất khả xâm phạm, thế nhưng hômn nay lại khác. Không có bất kì tay bảo vệ nào canh gác, máy quay cũng không có. Gã thầm khen sự chu đáo của cô, và bắt đầu trèo vào bên trong.
Lúc này là đúng 8 giờ, Vũ Hồng My từ trong nhà bước ra sân sau. Đây là lần gặp mặt đầu tiên của cả hai sau khi cô cưới Hoắc Đình Vương.
“Trông em hơi khác trước đấy, trông sang trọng hơn, nhưng có vẻ gầy đi đấy, có điều vẫn luôn xinh đẹp.” Cao Lập bước tới nói, gã nhìn thấy trong ánh mắt cô có gì đó khác lạ, nhưng cũng quen thuộc. Gã nhớ ra ánh mắt đó là gì, gã thấy nó mỗi khi soi gương, đó là cái nhìn chết chóc khi nhìn vào một loại sâu bọ.
Trước khi kịp hỏi gì về điều đó, gã cảm nhận được một viên đạn bay xuyên qua ngực bên phải, Cao Lập liền ngã xuống đất. Trương Bân từ trong chỗ nấp bước tới cười hả hê “Mấy thằng ngu dính vào đàn bà chỉ có con đường chết.”
Khi nói “mấy thằng ngu”, Trương Bân muốn bao gồm cả Hoắc Đình Vương vào, một ông trùm thế giới ngầm làm mưa làm gió bao nhiêu năm nay lại chết vì một kẻ say mê vợ mình. Cả kẻ đang nằm dưới đất kia, Trương Bân không hiểu nổi một người lên kế hoạch tỉ mỉ để giết cả hai anh em Hoắc Đình Vương và Hoắc Đình Lâm lại bị lừa rơi vào bẫy dễ dàng như vậy.
“Đưa súng đây, anh mau gọi cảnh sát đi.” Vũ Hồng My nói. Trương Bân đưa súng cho cô và bắt đầu gọi điện thoại.
Vũ Hồng My cầm khẩu súng tới và ướm vào tay Cao Lập để lấy vân tay. Đúng lúc đó bỗng gã siết tay lại, nắm chặt khẩu súng.
Trương Bân hốt hoảng trước tình huống đó, nhưng Vũ Hồng My ra hiệu an toàn và xua hắn vào trong nhà tiếp tục gọi điện thoại. Cao Lập thều thào nói, trong miệng gã đầy máu “Nắm như thế này mới tự nhiên đúng chứ? Ra là em muốn loại bỏ cả anh.”
“Đúng vậy.” Bây giờ Vũ Hồng My cũng không có gì để giấu nữa “Anh luôn nói những kẻ khác không xứng đáng được sống cùng thế giới với em. Phải, có thể anh nói có lý, nhưng anh có bao giờ nghĩ những kẻ đó bao gồm cả anh chứ?”
“Có, và anh cũng không ngạc nhiên khi em làm việc này. Cẩn tắc vô áy náy, anh có thể hiểu điều đó.” Cao Lập đáp.
Điều này khiến Vũ Hồng My có chút ngạc nhiên, cô biết gã yêu cô nhưng không hề nghĩ là đến mức sẵn sàng lao đầu vào chỗ chết như vậy. Cao Lập lại nói tiếp “Nếu cái chết của anh có thể bảo vệ được sự an toàn của em thì cũng ổn thôi, anh chỉ lo rằng sau này sẽ không ai giúp em xử lý những kẻ xung quanh nữa. À mà không, giờ em có thể làm bà trùm rồi, có rất nhiều kẻ làm việc cho em cơ mà.”
“Phải, nhưng không ai có thể làm được những việc như anh đã làm đâu, em nói thật lòng đấy, em thật sự biết ơn anh.” Vũ Hồng My đáp.
Có vẻ Cao Lập muốn nói gì đó nữa nhưng thời gian của gã đã hết, bàn tay gã buông khẩu súng ra. Vũ Hồng My nhặt lấy và ném nó sang một bên. Cô nói khẽ với thi thể của kẻ sát nhân “Yên nghỉ nhé.”
Vậy là cả ông trùm, stalker và sát nhân đều đã về thế giới bên kia. Cô xem như đã hoàn thành kế hoạch lớn nhất đời mình, bây giờ chỉ còn hai việc cần làm để có thể yên ổn cả phần đời còn lại. Một là đối phó với cảnh sát, cô tin rằng Thái Viễn Sơn sẽ nhìn ra được chân tướng của những việc này, nhưng sẽ chẳng có chứng cứ nào cả. Hai là đám người của Trương Bân, bây giờ hắn chưa làm gì nhưng chắc chắn không lâu sau hắn sẽ tìm cách để thâu tóm quyền lực và tài sản của cô. Cần phải xử lý cả hắn, điều này thì không cần quá cồng kềnh.
Cô đứng ở đó, nghĩ về tương lai sau này, với tài sản của Hoắc Đình Vương thì không cần phải lo về tài chính nữa. Còn sự nghiệp ca sĩ của cô thì sao? Đây có lẽ là sự đánh đổi lớn nhất của cô, sau vụ việc này thì chắc chắn cô sẽ được chú ý đến, nhưng thái độ mọi người đón nhận thế nào thì cô không đoán trước được. Tình huống xấu nhất thì mọi người có thể sẽ nghi ngờ cô và tẩy chay cô, lúc đó thì ước mơ làm ca sĩ của cô sẽ kết thúc. So với cuộc sống giàu sang, thì đây cũng là một cái giá khá tương xứng.
Mải nghĩ ngợi, Vũ Hồng My giờ mới để ý đến tiếng xe cảnh sát tới gần.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT