Trong lúc mơ hồ, Hắc Bì Long cũng cảm nhận được ý nghĩa của việc học.
“Nghe nói ở Dịch Ký, em trai và em gái của madam Dịch, còn có cô gái thi đậu vào lớp dự bị của Đại học Hồng Kông tên A Hương kia nữa, ai nấy cũng đều đang là giáo viên cho Mãn Ngưu, họ dạy tiếng Anh cho anh ta, còn dạy cả toán nữa. Bây giờ anh Mãn Ngưu đã khác xưa, trở thành người có văn hóa rồi.” Một tên côn đồ khác cũng đang cầm một tờ báo đưa tin về Mãn Ngưu trên tay, giọng nói đầy chua chát, sự ngưỡng mộ lộ rõ cả trên mặt, không tài nào giấu được.
“Khoan hãy nói đến cái này, đồ ăn của Dịch Ký ngon biết bao, lần trước lúc tôi đến Dịch Ký ăn cơm thì bắt gặp anh Mãn Ngưu cũng ở đấy, hình như anh ấy còn cao lên nữa thì phải!” Một tên côn đồ khác cũng tiến đến góp vui.
“Nếu như lúc đó tôi cũng đến Dịch Ký thì không biết đầu bếp Dịch có thu nhận tôi không nhỉ.” Người thứ tư ngồi trên sofa đối diện cũng đang đọc báo.
“Tự đái một một vũng rồi tự soi mình đi, Mãn Ngưu người ta có biết bao nhiêu tiền tiết kiệm, cho dù không theo ông Chung nữa thì vẫn mua được căn nhà đấy. Bây giờ hằng ngày người ta chỉ cần học không làm gì thì cũng không sợ chết đói. Nếu đổi lại là mày, chẳng lẽ ngày nào mày cũng ngồi trước cửa Dịch Ký để xin ăn à?” Hắc Bì Long phỉ nhổ, xoay người lại nói:
“Chi bằng học thêm mấy chữ, đọc nhiều sách vào, suy nghĩ xem sau này nên làm gì, trở nên thông minh hơn, nói không chừng còn có thể được ông Chung xem trọng đấy. Nay ông Chung đã rửa tay gác kiếm làm ăn chân chính, còn đám người chỉ biết đánh đấm như chúng ta chỉ có thể làm bảo vệ, vệ sĩ mà thôi, cho dù ông Chung muốn tìm người ghi chép sổ sách, tính toán, phát triển như những công ty khác thì mày, mày, mày nữa, còn cả Hắc Bì Long tao, không ai làm được cả. Bộ phận gì mà quản trị nhân sự, đi làm tan làm báo cáo đúng giờ, luật Lao động quy định làm việc bao nhiêu tiếng đồng hồ, còn có phúc lợi và chế độ các thứ, có ai biết những thứ này không? Chỉ biết đánh đấm liều mạng thì có ích gì cơ chứ? Thời thế thay đổi, cho dù ông Chung muốn dùng chúng ta thì cũng không biết nên giao cho làm gì. Chẳng phải cuối cùng vẫn thuê nhân tài gì đó ở ngoài về để quản lý chúng ta đấy sao, mẹ nó phiền thật sự…”
Hắc Bì Long đập mạnh tờ báo lên bàn, bực mình rút một điếu thuốc ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT