Chỉ là thay đổi một bức tường thành, nhưng lại như thể bắt đầu một cuộc sống mới.
Trong lòng cảm động khôn nguôi, Triệu Lễ Uyển muốn làm chút gì đó cho nhóm người nhiệt tình này, vậy nên cô ấy đứng dậy, định lén đi thanh toán.
Nào ngờ ông chủ quán ăn đêm lại chỉ vào người đang khoanh chân ngồi ăn bún trên ghế gấp, nói: "Ông chủ đó đã trả rồi.”
Là Phương Trấn Nhạc.
Hình như cảm nhận được ánh nhìn chăm chú ở bên này, Phương Trấn Nhạc bỗng quay sang, sau khi biết đó là ánh nhìn của Triệu Lễ Uyển và ông chủ quán ăn đêm, sự sắc bén trong ánh mắt đầy tìm tòi ấy biến mất, anh gật đầu với hai người rồi mỉm cười, trông còn hơi hơi ngờ nghệch, chắc có lẽ là do uống rượu.
Xem ra nếu muốn mời mọi người trong nhóm bạn này ăn một bữa thì còn phải xếp hàng nữa.
Cơm nước xong xuôi, đám người đi tản bộ ở bờ biển, Lưu Gia Minh dắt theo bọn nhỏ xách giày đi chân trần chạy như điên, chút không khí lạnh của mùa xuân len lỏi vào cơ thể qua từng ngón chân, không hề cảm thấy lạnh, ngược lại còn cực kỳ mát mẻ thoải mái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play