Sir Quách nói, khoác trên mình cái danh cảnh sát thì phải có vài phần khí thế cao ngạo, không thì ai mà sợ cô, chúng ta không phải mấy ông lớn không giận tự uy (*) thì cũng phải cố thể hiện ra được một chút.
(*) Không giận tự uy: chỉ những người có khuôn mặt nghiêm nghị, không cần tức giận vẫn có thể khiến người ta kiêng dè và kính nể.
Vì thế Dịch Gia Di cố gắng quán triệt lời của ông ấy, thể hiện ra ngoài, giả bộ mình là nữ vương đang cải trang vi hành, là nữ hoàng đế gặp gỡ con dân.
Cuối cùng khi đến lượt cô phát biểu, Dịch Gia Di quả thật có hơi đắn đo không chắc về dáng vẻ phát biểu, trong đầu đang phân vân giữa “làm chính mình” và “nữ vương” rồi mới rơi vào trong lựa chọn “làm chính mình.”
Cô thả lỏng bờ vai đã gồng lên quá lâu, không cường thế giống như Quách Vĩnh Diệu mà mở miệng nói như bình thường:
“Có thể hỗ trợ phá vụ án giết người trên phố Pitt trong hai mươi tư tiếng phần lớn là do tôi may mắn, giống như rất nhiều bạn phóng viên đã nói, có lẽ ngày hôm ấy tôi đảm nhiệm vai trò một ngôi sao may mắn, trùng hợp thay ánh sáng của trời chiều khúc xạ lên hung khí, góc độ mà tôi đứng lại vừa khéo nhìn thấy…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT