“Tớ… Tớ biết rồi.” A Huy bị dọa đến mức phải lên tiếng đáp.
“Không sao đâu, cho dù có bị đánh nhưng chỉ cần có thể sống sót thì không sao hết.” Lê Trạch Mân kéo lấy tay A Huy rồi nắm chặt lấy.
“Họ sẽ đánh chúng ta sao…” A Huy nhíu mày lại, trông có lẽ sắp khóc đến nơi.
“Đúng thế, cho dù họ có chặt đứt ngón tay của chúng ta đi nữa thì đợi đến khi được cứu ra ngoài vẫn sẽ nối lại được. Cho nên chúng ta không cần sợ gì hết, cho dù có thế nào thì cũng không thể để cho họ biết ai trong chúng ta là Lê Trạch Mân, ai là Triệu Quỳnh Huy, có biết không?” Lê Trạch Mân nhấn mạnh lần nữa.
“Bọn họ còn chặt đứt ngón tay của chúng ta nữa sao…” A Huy càng hoảng sợ hơn.
“… Tóm lại thì cậu cứ nghe theo tớ là được!” Lê Trạch Mân nắm chặt lấy tay đối phương: “Nếu như họ hỏi số điện thoại của nhà họ Lê thì cậu cứ đọc bốn số đầu, tớ sẽ đọc bốn số sau, cậu hiểu chưa?”
“…” A Huy gật đầu, tuy cậu nhóc có thể cảm nhận được giọng nói của Lê Trạch Mân rất kiên quyết nhưng bàn tay đang nắm lấy tay mình thì lại đang lạnh run lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play