Họ càng hỏi thì mặt Phương Trấn Nhạc càng đỏ. Anh vừa xua tay ý bảo rằng mình không sao vừa rút khăn giấy ra lau mặt, nhưng mục đích cuối cùng là để che đi hơn nửa gương mặt đang đỏ bừng lên của mình.
Gia Di cố nhịn cười, đưa mắt nhìn về phía cảng Victoria nằm ở phía xa, nơi đó có những con tàu lớn nhỏ đang qua lại tấp nập. Dù đêm Giáng Sinh đã sắp kết thúc nhưng vẫn còn rất nhiều người đang du hí trên các du thuyền ngoài kia, khiến mặt biển rực rỡ như một bầu trời đêm đầy sao.
Lúc cô híp mắt lại cười thì một lớp hơi nước bao phủ lấy đôi mắt, nên khi nhìn ra những con thuyền trên biển ngoài kia thì sẽ thấy chúng chớp nháy, dường như chúng hiểu được những suy nghĩ đang lóe lên trong đầu cô ngay lúc này, đang hồi đáp cô.
Đó là sự sống động, mới mẻ, ấm áp... Và ti tỉ thứ cảm xúc khác đang ập lên đầu cô, hình như còn trộn lẫn chút gì đó bồn chồn, cộng thêm đang trong trạng thái ngà ngà say nên sẽ khiến người có cảm giác bay bổng, như đang phiêu diêu trên chín tầng mây.
Gia Di nghiêng đầu lén cười, sau khi kìm lại được thì bàn tay đang đặt dưới bàn bỗng nhiên bị ai đó bắt lấy.
Trong màn đêm mờ mờ kia, Phương Trấn Nhạc gạt bỏ sự chật vật lúc nãy của mình, một tay đặt trên bàn cầm lấy chai bia lắc nhẹ, tay còn lại thì giấu dưới bàn. Anh quay sang nhìn chú Cửu đang nói chuyện ngay trước mặt mình, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn chú Cửu nhưng dường như lại lơ đễnh không tập trung.
Gương mặt đã ngà ngà say kia không thể hiện ra cảm xúc gì đặc biệt cả, đôi mắt anh đã bị men rượu bao trùm nên trở nên mơ màng hơn, khóe mắt cũng ửng đỏ hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play