Những phóng viên thường ngày ăn nói không biết khách sáo là gì, thái độ thì đanh đá nhưng hôm nay lại dễ chịu một cách kỳ lạ.
Ngay cả phóng viên thường ngày rất thích gây sự, không hề nể nang gì cảnh sát, luôn đặt ra những vấn đề rất hóc búa và cực đoan nhất hôm nay cũng trở nên hòa nhã hơn, thậm chí còn nói ra rất nhiều câu khiến Quách Vĩnh Diệu mừng rớt nước mắt:
“Công việc của cảnh sát Hương Giang đúng là không dễ dàng gì mà, quả là một công việc vất vả.”
“Làm cảnh sát mà vẫn có thể giữ vững lý trí, thậm chí phải luôn giữ tâm trạng vui vẻ như thế nữa, chắc là khó lắm nhỉ? Chậc…” (Giọng nói đầy thông cảm và nể phục)
“Wow, cảnh sát Dịch gặp phải loại người như thế, hơn nữa còn bị loại người đó tôn sùng, quấy rầy mà vẫn có thể tập trung truy bắt hung thủ, chậc chậc, có phải muốn trở thành cảnh sát thì phải có một tâm lý thật vững vàng không thế?”
“Trước đây khi trung sĩ Dịch nhận phỏng vấn, cô ấy luôn tràn đầy sức sống, phải nói là tinh thần rất tốt, chắc không phải là đang cố ép mình gắng gượng đó chứ?”
“Cảnh sát có gặp ác mộng không nhỉ? Sau khi mỗi vụ án kết thúc thì có cần thời gian đi điều trị tâm lý không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT