“Sao em lại muốn gặp nữ cảnh sát này?”
Phương Trấn Nhạc quay lại hỏi thăm, lúc cô bé quay qua nhìn anh, ánh mắt có vẻ khá căng thẳng, anh đứng thẳng người để nói chuyện trông có vẻ hơi cao lớn dọa cô bé sợ, thế nên anh xoa mũi rồi ngồi xổm xuống.
Anh chỉ vào tấm hình trên tờ báo, mặc dù khá mờ ảo nhưng vẫn có thể nhìn ra dáng vẻ cao lớn mạnh mẽ, sau đó nói:
“Đây là anh, anh là đồng nghiệp của chị cảnh sát này, có chuyện gì thì em có thể nói với anh.”
Hóa ra bạn nhỏ này chính là Lý Bảo Vân, cô bé nói chuyện khá chậm, có khi sẽ lặp lại câu vừa nói nhưng logic tương đối rõ ràng.
Sau khi cô bé giúp luật sư Trần lấy chứng cứ thì vẫn luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, sau đó cô bé nhìn thấy tờ báo mẹ mình mua về, càng nhìn cô bé càng thấy người trong tấm ảnh chụp rất giống với thầy Diêu.
Kiểu ảnh mờ tịt như thế này, nếu là người xa lạ thì nhìn ai cũng giống ai, chỉ có người quen nhìn vào mới có thể nhận ra những chi tiết nhỏ như dáng vẻ và khí chất mơ hồ giữa hai hàng lông mày là khác biệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT