“Tôi hiểu rồi, cảm ơn.” Gia Di nói xong thì tiếp tục đưa điện thoại lên, thuật lại những lời Nhiếp Uy Ngôn vừa nói cho anh Nhạc.
“Nếu vậy thì có khả năng máy ảnh đã bị hung thủ mang đi rồi.” Phương Trấn Nhạc suy đoán.
“Trước đây hình như hung thủ chưa từng mang đi bất cứ tài sản hoặc món đồ nào cả.” Hai hàng chân mày của Dịch Gia Di khẽ nhíu lại, hung thủ mang máy ảnh đi làm gì chứ.
“Em đang về đồn cảnh sát sao? Hay là về nhà thế?” Phương Trấn Nhạc nghe thấy tiếng động cơ xe ở đầu dây bên kia, giọng nói vọng lại nghe hơi trầm.
“Em đang về đồn cảnh sát, anh Nhạc thì sao? Có về đồn không?” Giọng nói của Gia Di nghe hơi mệt mỏi, nhưng khi vừa nhắc đến vấn đề về đồn tăng ca thì lại phấn chấn hơn hẳn.
Phương Trấn Nhạc nghe ra sự phấn chấn ấy, đúng là một cô gái cuồng công việc, khóe môi anh cong nhẹ lên: “Về chứ, anh đang về đồn cảnh sát với nhóm người Đại Quang minh đây, vậy lát nữa gặp nhé.”
“Lát nữa gặp, anh Nhạc.” Gia Di nghiêng nhẹ đầu sang một bên, lúc cúp máy thì nụ cười trên môi càng tươi hơn cả lúc nãy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT