“Yes, sir.” Lưu Gia Minh vỗ tay lên khung cửa, chạy ra ngoài.
Lâm Vượng Cửu nhìn ánh mặt trời gay gắt bên ngoài cửa sổ, còn chưa ra ngoài đã cảm thấy cả người không thể chịu đựng được rồi.
“Thập Nhất, đi tới chỗ chị Nhân xem có mũ, quạt gì không, nếu không tìm kiếm thi thể ở phạm vi rộng như thế, chỉ một ngày thôi mặt trời có thể thiêu cô thành con cá vừa đen vừa khô đấy.”
“Vâng.” Dịch Gia Di gật đầu, cũng nhận lệnh ra khỏi văn phòng.
Sau nửa tiếng, mọi người đã chỉnh trang xong, được chia mũ thì đội mũ, được chia khẩu trang thì đeo khẩu trang, người không được chia gì thì cầm khăn tay giặt ướt vắt lên cổ, có thể coi là đã sẵn sàng đón trận địch.
“Trong quá trình tìm kiếm nếu phát hiện tình trạng váng đầu, hô hấp khó khăn phải lập tức báo cáo, về xe cảnh sát tránh nắng, biết chưa?” Hôm nay madam có thời gian, bị Phương Trấn Nhạc kéo ra ngoài làm nhiệm vụ chung với mọi người, trước khi xuống xe đã vỗ tay răn dạy, giống như chủ nhiệm lớp mẫu giáo dẫn các trẻ trong lớp đi chơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play