Sáng sớm hôm sau, sau khi phòng quan hệ công chúng dùng một số phần mềm mới được ra mắt để xử lý và làm rõ tấm hình của hung thủ, rồi đăng lên trang đầu của các mặt báo lớn.
Tấm hình được xử lý đặc biệt kia đã được xóa hết phông nền và những chi tiết không liên quan khác, chỉ để lại một mình hung thủ, cũng giống như lúc nhỏ chúng ta cắt báo, dùng kéo cắt theo đường viền của nhân vật mà chúng ta cần.
Nhưng hình như nhờ vậy nên gương mặt mờ căm kia đã trở nên rõ ràng hơn chút, mặc dù khi những người không quen biết với hung thủ nhìn thấy tấm hình được đăng trên báo ấy sẽ cảm thấy đa phần những người đi ngang qua mình đều có nét giống ông ta, nhưng phía cảnh sát và truyền thông tin rằng chỉ cần là người có qua lại với hung thủ thì nhất định sẽ nhận ra được ngay —— Người thân, đồng nghiệp, hàng xóm, ai cũng có thể trở thành người báo án cả.
Những cảnh sát điều tra của Tổ B cầm theo báo cáo bước vào văn phòng đều cảm thấy hoang mang, Lương Thư Nhạc đến sớm nên là người đầu tiên đề cập đến vấn đề này:
“Chị Thập Nhất, cho dù có người báo án thì làm sao chúng ta mới có thể nhanh chóng xác định được rốt cuộc người đó có phải là hung thủ hay không đây?”
Chắc chắn Gia Di vừa nhìn là có thể nhận ra hung thủ thật sự ngay, nhưng cô chỉ có một mình không thể nào chạy đi gặp từng nghi phạm bị người dân tố cáo cả.
Vào thời đại này vừa không có camera, vừa không có máy ảnh muốn chụp lúc nào thì chụp và mạng internet có thể gửi hình ảnh cho những người ở xa xem, các cảnh sát điều tra chỉ thấy được tấm hình mờ mờ của hung thủ thôi, cần phải tập hợp những đặc điểm để mọi người có thể nhanh chóng xác định được đâu mới là hung thủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play