Gia Di nhìn con hẻm nhỏ tối tăm bẩn thỉu, sâu không thấy đáy dẫn vào Thành Trại, cô nuốt nước miếng, nói vào điện thoại cầm tay:
“Anh Nhạc, em tới rồi. Ở góc đường có vài cảnh sát mặc đồng phục đang tụ tập, O Ký và đội PTU vẫn còn chưa tới.”
“Chờ một chút đi, sau khi có người tiếp ứng rồi hẵng cân nhắc đối sách.” Giọng nói của Phương Trấn Nhạc mặc dù rất ổn định, nhưng khi hoà với tiếng xe ô tô và tiếng còi dồn dập truyền tới, nó lại thể hiện rõ ràng sự mất bình tĩnh của anh.
“Được.” Gia Di đáp lời, cô ngồi vào trong xe nghiêm túc quan sát.
Rất nhanh, cô đã nhận ra có rất nhiều người đang vọt ra khỏi Cửu Long Thành Trại, có người ôm con nhỏ, trên mặt ngập tràn vẻ lo lắng sợ hãi; có người chỉ xỏ một chiếc dép lê trên chân, một bên chân trần đạp lên con đường bị ánh nắng mặt trời chiếu xuống, nóng đến mức bước đi cũng khập khiễng...
Bọn họ nhìn thấy có cảnh sát ở góc đường thì lập tức vây quanh họ báo án, sau đó mồm năm miệng mười bắt đầu ầm ĩ.
Gia Di thấy thế thì nhảy xuống xe cùng Lưu Gia Minh, hai người bước nhanh về phím đám đông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT