“Anh nói gì thế!” Gia Tuấn nhanh chóng cúi đầu che giấu ánh mắt mình, dường như cậu lo lắng Phương Trấn Nhạc nhìn thấy, thậm chí còn cười rất miễn cưỡng.
“Lúc nhỏ hầu như lúc nào anh cũng lo lắng sau này lớn lên bản thân sẽ không thể nào trở thành người mà bản thân khao khát.” Phương Trấn Nhạc chú ý tới biểu hiện của Gia Tuấn, anh lại gần, nói: “Thậm chí ở tuổi dậy thì, khi cơ thể còn chưa bắt đầu trổ giò, bởi vì sợ bị bạn bè bắt nạt nên lúc nào anh cũng tỏ vẻ mình rất hung dữ, làm ra vẻ bản thân không dễ bị ăn hiếp.”
Nếu Gia Tuấn bị bạn học bắt nạt thì lúc này cậu sẽ có hứng thú nói tiếp câu chuyện, không thì ít nhất cũng sẽ có một vài biểu hiện khác lạ.
Phương Trấn Nhạc cẩn thận quan sát, anh thấy Gia Tuấn không nói gì, chỉ đau buồn nhìn đi chỗ khác, ánh mắt hoàn toàn đang nói rằng ‘cả thế giới đều không hiểu nỗi đau của tôi’, cảm giác cô đơn, hội chứng tuổi dậy thì.
Nếu như cậu không bị bạo lực học đường thì rốt cuộc là nguyên nhân gì mới được?
Trên đường đi về, Phương Trấn Nhạc và cậu nói chuyện rất lâu, với kinh nghiệm phong phú của một thám viên kỳ cựu, anh lại không thể lấy được bất kỳ tin tức hữu hiệu nào cả.
Khi Gia Di biết tất cả những khả năng bọn họ suy đoán đều bị loại trừ thì muốn điên luôn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play