Người phụ nữ nội trợ ở khu B cùng với hai ông bà già vẫn tiếp tục đứng ở cửa lớn tiếng tự hỏi tự trả lời, giả vờ như cảnh sát vẫn đang tra hỏi ở cửa.
Còn ở ban công trong ngôi nhà này, Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di đang quan sát địa hình, ước tính và lên kế hoạch.
“Thưa sir, tôi đã từng vào nhà đối diện, họ có một cửa kéo ở đây. Trước đây, nếu cả hai bên đều mở cửa, có tiếng động gì từ nhà đối diện chúng tôi đều nghe thấy. Bây giờ không nghe thấy gì, chắc chắn là cửa đó đang đóng. Dù mọi người có vòng ra bên ngoài rồi nhảy qua, cũng phải phá cửa, chẳng phải cũng đánh cỏ động rắn sao? Đến lúc đó, nếu hung thủ đang cầm vũ khí, chỉ cần gã giật mình một cái, có thể sẽ mất đi một mạng người đấy.”
Ông chú trung niên vừa nãy còn bực bội vì Dịch Gia Di tra hỏi và bắt kiểm tra ngôi nhà, giờ đã biến thành công dân nhiệt tình, kéo Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di về phòng khách, nói nhỏ với họ về bố cục ngôi nhà đối diện, nói năng mạch lạc, có vẻ rất nghiêm túc.
“Hơn nữa, ban công đối diện với phòng khách, người đầu tiên chúng ta nhảy qua có thể sẽ không bị hung thủ phát hiện, nhưng nếu đợi chúng ta lần lượt nhảy qua, e rằng đã bị hung thủ phát hiện rồi.” Gia Di lên tiếng.
Họ chỉ có thể chọn một người nhảy qua hành động trước, người còn lại nhảy qua để hỗ trợ, không thể đợi cả hai cùng qua rồi cùng hành động được.
“Vả lại, anh Nhạc, anh nhìn xem, bên này muốn nhảy qua, nhất định phải giẫm lên những mảnh gạch này, bám vào ống nước này. Tòa nhà cũ kỹ rồi, trọng lượng của anh có thể không chịu nổi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT