Đại Bộ, trong thời Tống được gọi là "Sải Chân", có ý nghĩa như bước chân lớn về phía trước, tránh khỏi thú dữ, sau đó được mở rộng nghĩa thành điềm lành "hướng cát tránh hung".
Nếu xem xét kỹ hơn, ở Lĩnh Nam, "chân" cũng có nghĩa là bến đò, bến tàu, Đại Bộ nằm ở phía đông tiếp giáp biển, nên gọi là "Sải Chân" cũng có thể hiểu là "Đại bến tàu", rất hợp lý.
Vương Kiệt Vượng dẫn mọi người đi ăn cơm, trên đường đi sir Tiền và sir Vương đã tranh nhau đòi quyền trả tiền. Tiền Bồi Nhưỡng muốn đãi Gia Di, Vương Kiệt Vượng muốn đãi anh Nhạc, mỗi người đều có lý do riêng của mình.
Gia Di thì không quan tâm lắm, tối nay cô chỉ làm thực khách, tranh thủ thời gian hiếm hoi để não được nghỉ ngơi, tự cho phép bản thân thư giãn.
Khi đi qua miếu Văn Võ ở Đại Bộ, thậm chí cô còn ngẩn người, lẩm bẩm một câu "Ở đây thật là nhộn nhịp".
Sir Vương lập tức quay đầu giới thiệu cho cô về nguồn gốc của nơi này, còn thở dài một câu, "Miếu Văn Võ bảo vệ cho các quán ăn gần đó buôn bán phát đạt, nhưng lại không chặn được ác quỷ hoành hành ở Đại Bộ."
Gia Di vô tình nhìn thấy bốn chữ "Vĩnh Hữu Thái Hòa (*)" trên cổng miếu, không nhịn được mà im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT