“Chắc là như thế.” Tam Phúc gật đầu nhẹ.
“Tôi cũng cảm thấy như vậy.” Lương Thư Nhạc cũng gật đầu.
Mọi người thảo luận một lát thì cảm thấy đói bụng, dứt khoát bấm bụng gọi một bữa hải sản ở Nhất Ký Typhoon Shelter.
Hải sản tươi sống cho dù chỉ cần hấp lên một chút, chấm với mù tạt hay xì dầu rồi thưởng thức thì đều là món ngon khiến người ta muốn ngừng mà không ngừng được. Hải sản của Nhất Ký vô cùng nổi tiếng trong con phố này, việc làm ăn tốt tới bùng nổ, những mẻ hải sản được mua về thông thường chỉ tồn không tới một ngày, ngày nào nhập hàng cũng tiêu thụ hết trong ngày, bảo đảm nguyên liệu tươi mới, duy trì danh tiếng, việc làm ăn cũng nhờ đó càng ngày càng tốt hơn.
Khi cả đội Gia Di ăn no thì người của bên công ty thông cống cũng đã trả lời lại.
Mọi người chia làm hai nhóm, chú Cửu cùng với Tam Phúc và Gary đi tới bến tàu tìm ngư dân hôm đó giao hàng có cả phần ngón tay bị cắt rời cho Nhất Ký; Gia Di thì dẫn theo Lưu Gia Minh, Từ Thiếu Uy và Lương Thư Nhạc đi gặp công nhân thông cống.
Mặc dù cả hai nhóm đều phải đi tới mấy con đường, bôn ba vất vả trong gió đêm khuya khoắt, nhưng may mà việc thu thập chứng cứ vẫn được xem như thuận lợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT