Dịch Gia Di quay đầu liếc mắt nhìn cậu ấy, ánh mắt có hơi phức tạp, tim đập mạnh loạn nhịp.
Lồng ngực của Từ Thiếu Uy vừa căng vừa khó chịu, trong đầu bực bội vì sao đột nhiên lại nghĩ đến bản thân, giọng nói thì lại dường như có ý thức riêng, liên tiếp nói ra:
“Lúc còn rất nhỏ, cha tôi làm ăn kiếm được rất nhiều tiền, thứ mà người bên cạnh không thể ăn được thì tôi luôn được ăn mỗi ngày.”
“Quần áo mà bạn học không được mặc thì tôi lại có thể mỗi ngày thay một bộ.”
“Nhưng đến khi mười hai tuổi bắt đầu hiểu chuyện, đột nhiên cha tôi phá sản, nợ không kể hết. Một đứa con cưng của trời như tôi đột nhiên ngã xuống đất, không, là ngã xuống hố phân mới đúng. Người trước đây luôn theo bên cạnh tôi, làm anh em của tôi bất chợt thay đổi thái độ, khi ấy cũng là lần đầu tiên tôi biết không được tôn trọng và bị coi thường sẽ có cảm giác gì… Ngay cả giáo viên ở trường cũng chuyển tôi xuống ngồi cuối lớp, bắt đầu dùng ngôn từ kích động lòng tự trọng của tôi…”
Dịch Gia Di hơi nhíu mày, không dám tin Từ Thiếu Uy từng có quãng đời thiếu niên như vậy.
Thấy cậu ấy dựa lên vách tường hành lang không đi nữa, cô cũng đứng sóng vai với cậu ấy, chăm chú nghe cậu ấy kể chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT