Mặc dù bữa tối của Gia Di trở thành bữa khuya, nhưng ăn được một bữa ngon thế này cô vẫn cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Cô tựa vào bàn làm việc, xoa xoa bụng, nhìn xung quanh một chút, tất cả mọi người đều đang chăm chú càn quét đống đồ ăn trên bàn, không ai rảnh bận tâm tới vị trí hẻo lánh của cô.
Thế nên, cô đột ngột đi tới bên cạnh anh Nhạc, nhỏ giọng, nhanh nhẹn nói: “Cảm ơn anh Nhạc, cua lớn ăn rất ngon.”
“Thật sao, hài lòng không?” Phương Trấn Nhạc đang uống sữa bò nóng, càng uống càng cảm thấy buồn ngủ, khi nghe cô nói thế, hàng lông mày của anh nhướn lên, muốn cười nhưng lại không cười nhìn cô.
“Hài lòng! Đồ ăn ngon, còn rất no bụng!” Gia Di vỗ vỗ cái bụng nhỏ kêu vang như đang vỗ trái dưa hấu.
Anh gạt cánh tay cô ra, ngăn cản động tác vỗ bụng của cô, vừa ăn cơm no xong sao lại còn đánh mạnh vào dạ dày như thế làm gì chứ.
“Em nghỉ ngơi một lúc đi, chờ PPRB bên này xác nhận công việc không có vấn đề gì nữa, anh đưa em về nhà.” Anh duỗi lưng nói: “Dù sao gần đây anh cũng đang trong giai đoạn không có việc gì để làm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT