“Cái gì?” Thang Tông Lễ đã bị Dịch Gia Di thay vào trong hệ thống ngôn ngữ của cô, ngẩng đầu nhìn vào mắt cô với vẻ nghi ngờ, nghiêm túc lên tiếng hỏi.
“Vừa đánh rắn động cỏ là đám khốn nạn đều trốn đi bất động, đây là suy nghĩ chỉ một bên chấp nhận của phía cảnh sát. Chúng ta làm là công tác phòng chống ma túy đá lâu dài chứ không phải mai phục đánh úp một lần.”
“Đợi khi O Ký chuẩn bị bắt giữ, có thể cân nhắc đến đừng đánh rắn động cỏ, tránh cho bọn họ có người trốn thoát. Nhưng giai đoạn hiện giờ một là đã sớm đánh rắn động cỏ rồi, hai là thật ra phía cảnh sát đang mài vũ khí giằng co với kẻ buôn bán ma túy đá, vẫn chưa đến lúc sợ đánh rắn động cỏ.”
“Bố cục ‘bán ma túy đá’ nhiều năm, đầu tư cực nhiều, đang là lúc điên cuồng vơ vét của cải, sao có khả năng biết phía cảnh sát đã tiến vào chuyện này thì sẽ lập tức thu tay không làm nữa?”
“Nếu bọn họ là một đám người nhát gan như vậy, vậy đã không phải côn đồ với con bạc rồi. Thứ mấy người này kiếm chính là tiền phạm tội phi pháp, đi trên mũi dao, công việc mỗi ngày của bọn họ đều phải cân nhắc chơi trò mèo đuổi chuột với phía cảnh sát… một đám người có giác ngộ này sẽ không biết cảnh sát đang chú ý đến bọn họ thì thu tay.”
“Sir Thang, vì O Ký luôn mai phục đợi tập kích, vì các chú sợ bọn họ trốn đi nên mới có suy đoán như vậy, đó là suy bụng ta ra bụng người.”
“Nhưng sự thật lại chưa chắc đã là như thế, nếu chú nhảy ra, suy nghĩ sâu hơn tâm lý ‘con bạc tham tiền không sợ chết’, vậy chú sẽ phát hiện ra hiện thực có khả năng hoàn toàn trái ngược với những gì chú đã nghĩ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT