Trong tiềm thức của mình, hung thủ tên chú Nghiệp đã từng đề cập đến câu “ăn cây táo rào cây sung”, cho nên… Rốt cuộc chuyện ăn cây táo rào cây sung mà thằng Thu đã làm là gì thế?
“Có khi nào là do nạn nhân phát hiện ra băng đảng mua bán ma tuý này nên mới dẫn đến việc bị giết để bịt miệng không?” Tam Phúc nói ra nghi vấn của mình.
Nếu như họ đã đoán được hung thủ là người có quyền thế vậy thì phải chăng có thể loại trừ khả năng xã hội đen giết người và hành vi giết người theo cá nhân không?
Gia Di lắc đầu, trước khi chết nạn nhân từng cầu xin hung thủ, từng hét lên “chú Nghiệp, tôi không có làm”. Vì thế có thể đoán rằng chắc chắn nạn nhân quen biết với hung thủ, không thể nào vô tình chạm mặt được.
“Nếu như chỉ đơn giản là vô tình chạm mặt vậy thì chỉ cần giết thôi là được, tại sao lại phải tốn công tốn sức để lại nhiều vết thương ở hai bên cổ và đỉnh đầu như thế chứ?” Phương Trấn Nhạc quay sang hỏi ngược lại Tam Phúc.
Gia Di lập tức bổ sung thêm:
“Những vết thương này rất giống như bị ‘roi quất’ mà thành, là phương pháp giết người theo một nghi thức nào đó. Nếu như không phải là đồng bọn vậy có cần phải làm rườm rà như thế không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT