Sau khi ăn uống no say, mọi người chen nhau để khoe khoang sự uy phong của mình trong vụ án lần trước, trông ai nấy cũng đều rất đắc ý, rất vui vẻ.
Phương Trấn Nhạc thấy Từ Thiếu Uy ngồi giữa đám đông nhưng có vẻ hơi im lặng nên đã chủ động gọi tên để hỏi xem trong vụ án lần trước Từ Thiếu Uy có khoảnh khắc nào đáng nhớ không.
Lưu Gia Minh giành nói trước, kể là Từ Thiếu Uy là một cảnh sát rất giỏi trong việc truy bắt hung thủ và xử lý hồ sơ vụ án, có cả văn và võ như thế, không hổ là người mà madam Khâu và anh Nhạc chọn.
Từ Thiếu Uy xấu hổ ôm lấy mặt mình, dùng chân đá vào chân ghế của Lưu Gia Minh, miệng thì lẩm bẩm cầu xin đối phương: “Đừng nói nữa!”
“Da mặt cậu mỏng như thế thì sau này phải chịu khổ dài dài rồi.” Chú Cửu vỗ lên vai Từ Thiếu Uy, lời nói mang hàm ý sâu xa: “Muốn lăn lộn được trong xã hội này thì da mặt phải dày lên!”
Mọi người cười đủ rồi, rồi lại kéo chủ đề nói về vụ án, Lưu Gia Minh vẫn muốn nói đến chuyện mình suýt chút nữa là ăn phải cái bánh bao xá xíu đó, mỗi lần cậu sắp nói ra bốn chữ “bánh bao xá xíu” thì luôn bị mọi người đồng loạt lên tiếng cắt ngang.
Nhưng tên Lưu Gia Minh này quả thật là một người cố chấp, cho dù câu chuyện của cậu có gặp trở ngại, bị gián đoạn thì cậu vẫn phải nói cho hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play