“Những người đang đứng trên cao chưa chắc là có quyền thế thực sự.”
“Cho nên đừng đặt hết niềm tin vào vị thanh tra và người nắm quyền mà phải tin tưởng vào chỗ này.”
Dứt lời Phương Trấn Nhạc chỉ vào đầu Dịch Gia Di.
“Tôi biết rồi anh Nhạc.” Gia Di xoa lên chỗ vừa bị anh chỉ vào, gật đầu một cách nghiêm túc.
“Ừm. Lợi dụng và quan sát những quy tắc này để hoàn thành ước mơ của mình, đạt được mục đích của mình.” Phương Trấn Nhạc nói xong rồi hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn tiến lại gần chỗ cô đang đứng, đưa tay ra vỗ nhẹ lên vai cô, sau đó mới quay lại chỗ mình đứng lúc nãy gật đầu xem như lời tạm biệt.
“Nói lung tung gì thế? Thanh tra mới người ta còn chưa nhậm chức mà cậu đã đào hố chôn người ta, còn bảo Thập Nhất đừng tin tưởng người ta rồi à? Có ai như cậu đâu chứ.” Khâu Tố San và chú Cửu nói với nhau được vài câu, vừa quay đầu lại thì đã nghe Phương Trấn Nhạc dạy Gia Di cách phản nghịch.
Trong nội quy của cảnh sát Hương Giang có viết rất rõ ràng, phải tuyệt đối tuân theo mọi mệnh lệnh mà cấp trên đưa ra, Phương Trấn Nhạc thì hay rồi, còn dám đứng đây dạy hư bọn nhỏ nữa. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT