Vốn dĩ Phương Trấn Nhạc còn đang giơ lệnh điều động thăng chức lên giờ lại rũ xuống, lệnh điều động bị gấp lại, hai tay anh đút vào túi quần, vai trái dựa vào vách tường hành lang, người nghiêng nghiêng, vẻ mặt khó suy đoán.
Im lặng một lúc, Khâu Tố San mới phát giác ra bầu không khí có chút kỳ lạ, chị ấy liếc mắt nhìn Phương Trấn Nhạc. Anh trầm giọng nói:
“Đều thích tâm lý học tội phạm cũng làm gì được chứ? Du Triệu Hoa và chị đều thích ăn thịt cừu, chú Cửu và chị Nhân đều thích nằm co cụm trên ghế uống trà, Diane và anh Đại Quang Minh đều thích pháp y, có phải tất cả mọi người đều rất đẹp đôi không, muốn hợp thành đôi nhận phong bì đỏ của tôi không?”
“?” Khâu Tố San giật mình, đôi mắt đảo quanh, trong lòng thầm phân định ý nghĩa chân chính đằng sau câu nói dài này của Phương Trấn Nhạc.
“Tôi mới hai mươi tám tuổi, làm cha người ta cũng còn sớm chán. Một tuần sau đi London tham dự khóa huấn luyện ngắn hạn về tâm lý học tội phạm, tôi đã nói chuyện với chị Nhân về thông tin của chuyến bay và khách sạn rồi, lát sau chị nhớ tới tìm chị Nhân nhé, chào.” Nói xong, Phương Trấn Nhạc không quay đầu lại mà cất bước đi về hướng tổ B. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Khâu Tố San quay lại nhìn anh, bóng lưng anh dường như đang tản ra hơi thở chết chóc thì phải?
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT