Đừng nói là nói chuyện với gã, chỉ nội việc cô ta đứng chung một chỗ, ở chung một phòng với gã đã khiến cô ta cảm thấy bản thân bị tổn thọ rồi.
Đối mặt với sự lạnh lùng và căm ghét của Cốc Hiểu Lam, Lưu Húc Kiệt lại quay về với dáng vẻ không chút gợn sóng trước đó.
Gã hơi híp mắt lại, ngửa đầu, hít một hơi thật sâu, rồi dường như ngửi được mùi thơm, đó là mùi hương gã đã từng ngửi thấy trong nhà cô ta. Gã thỏa mãn, hai vai thả lỏng, vui vẻ vươn ngón tay từng chút một chỉ chỉ vào, kéo theo đó là tiếng còng tay va chạm leng keng.
“Giống như khi gió và sương gặp nhau, tôi vừa gặp đã bị em hấp dẫn. Từ đó về sau, em trở thành chấp niệm của tôi. Viết thư tình cho em trở thành việc bắt buộc hàng ngày của cuộc sống, ngày rồi lại đêm, không hề ngừng nghỉ.” Gã dường như đang nỉ non nói chuyện một mình. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Hàng lông mày của Cốc Hiểu Lam nhíu chặt lại, cả người cô ta căng cứng cho thấy cảm xúc bài xích vô cùng mãnh liệt.
Nhóm cảnh sát điều tra cũng nhíu mày, Lưu Húc Kiệt đang chìm đắm trong thế giới của mình, gã tiếp tục nói:
“Tôi vẫn luôn viết những bức thư tình, vẫn luôn viết nó, viết tới ngày em chết đi, hoặc là ngày mà tôi chết… Hoặc là ngày tôi giết chết em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play