Gary thấy Lưu Gia Minh đã đứng dậy dọn dẹp giúp khách, cậu ấy cũng là anh em của Dịch Gia Di, không thể ngồi không, thế nên cậu ấy đứng dậy đi xuống bếp lấy một cái khăn sạch, đi tới giúp khách mới lau bàn.
Thái Lam đã đi rất nhiều chỗ ăn uống ở Hương Giang, cũng đã ăn không dưới trăm quán từ nhỏ tới lớn, nhưng đây là lần đầu tiên ông ấy thấy khách hàng đứng dậy giúp chủ nhà làm việc.
Nhất là khi ông ấy thấy quần áo của những người khách này không hề rẻ, nhìn thế nào cũng không giống những người hàng xóm láng giềng bình thường.
Thái Lam cảm thấy thú vị, ông ấy vừa gọi món vừa nhịn không được dò xét Lưu Gia Minh và Gary. Đôi mắt hai cậu trai trẻ sáng ngời có thần, có vẻ thông minh sáng lạn, không giống như người bình thường, thế thì lại càng kỳ quái.
Lưu Gia Minh thấy Thái Lam nhìn mình dò xét, cậu cởi mở cười nói: “Lần đầu tiên ông tới Dịch Ký à? Nếu vậy nhất định phải ăn cua nấu rượu và mì gạch cua, toàn bộ Hồng Kông chỉ có tiệm này là có món này thôi.”
Nó xong cậu chỉ cho Thái Lam xem bảng đen dựng thẳng ở ngoài cổng, giới thiệu:
“Sau mùa thu là không ăn được nữa, món ngon theo mùa đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT