Trong giống một tổ nhỏ giúp nhau khảo bài lúc học nhóm vậy.
“Phải canh đến khi nào? Thi thể của Triệu Đông Sinh chắc hẳn đã bị ném đi từ lâu rồi ấy chứ?” Từ Thiếu Uy học thuộc từ đơn một lúc, đột nhiên có hơi nghi ngờ hỏi.
“Một là nếu bọn họ thật sự mướn sát thủ giết người vậy sát thủ sẽ tới đòi tiền, hai là nếu chúng ta may mắn, thi thể vẫn chưa bị xử lý, có lẽ có thể theo dõi đến chỗ hung thủ xử lý thi thể.” Dịch Gia Di ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt của Từ Thiếu Uy, nghĩ lại một vài tình huống khá nhàm chán buồn tẻ mà mình gặp phải khi theo mọi người phá án trước đây, nhỏ giọng nói:
“Đừng mong đợi gặp được tình huống gì, cũng khống chế cảm xúc của mình đừng để thất vọng. Công việc cảnh sát điều tra này chính là như thế, cứ dựa theo dặn dò làm việc là được.”
Từ Thiếu Uy gật đầu, sau khi nhìn thấy quầy hàng di động đi qua đường, cậu ấy vẫy tay với bà dì, mua hai xiên kẹo hồ lô.
“Tình nhân người ta toàn ăn chung một xiên.” Dịch Gia Di có hơi lo lắng bị lộ tẩy.
“Chúng ta là loại tình nhân có tiền đó.” Từ Thiếu Uy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT