Lại nhớ đến hai lãnh đạo của cô khi trước là chị Nhân và anh Nhạc vừa dạy dỗ cô rất nhiều điều, cũng vừa khiến cô cảm thấy mình được coi trọng và công nhận, cô không những không bị chèn ép hay bị người ta ra lệnh một cách tùy hứng mà mỗi ngày đều cảm nhận được sự quan tâm và quý trọng của hai người họ, cô cảm thấy cô vô cùng may mắn.
Chỉ trong vài tháng ngắn ngủi nhưng cô đã gặp được những vị cấp trên vô cùng tốt.
Nhưng so với Từ Thiếu Uy thì cô cảm thấy cô vẫn còn rất ngoan ngoãn.
Không biết có phải là do người Hương Giang bị ảnh hưởng bởi văn hoá biển từ nhỏ hay không mà họ giống như những tên cướp biển vậy, sự tuỳ hứng và tự do toát lên từ sâu trong xương cốt của họ. Còn cô, linh hồn cô thuộc về Đại Lục của hàng chục năm sau, cô đã chịu ảnh hưởng của nền giáo dục thi cử trong suốt hơn mười năm, liệu có thể dễ dàng thuận theo và chấp nhận hơn được không?
Sau khi nghe những lời giải thích của Gia Di, cuối cùng Từ Thiếu Uy cũng gật đầu và nhỏ giọng nói: “Yes, madam.”
Gia Di thở phào nhẹ nhõm, xe điện rung lắc nhịp nhàng khiến cho cô cảnh sát nhỏ thức suốt đêm qua cảm thấy buồn ngủ, cũng may là địa điểm cần đến cũng cách đó không xa, ngay lúc cô sắp ngủ thì đến nơi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Xe vừa dừng lại, Từ Thiếu Uy đã đứng dậy nhưng sau khi đi đến cửa xe thì cậu ấy lại không vội xuống trước mà lại lùi về sau một bước để Gia Di đi trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT