“Trong hệ thống của lực lượng cảnh sát, vốn không phải chỉ những người giải quyết các vụ án mới được coi là xứng đáng với chức vụ và ưu tú, madam là một trưởng quan ưu tú, tôi thật sự đang học tập chị làm thế nào để có thể chung sống với nhóm cảnh sát điều tra cấp dưới.”
Mặc dù Khâu Tố San không nói ra ngoài, nhưng hai người đã làm việc chung nhiều năm, bỗng nhiên được cấp dưới đắc lực khen ngợi, trong lòng chị ấy thật ra đã vui như nở hoa.
“Trước kia tôi không phát hiện cậu có thể nói nhiều như vậy, sao đột nhiên không làm chàng trai lạnh lùng nữa rồi, lại có thể bình tĩnh, hòa nhã nói chuyện phiếm với tôi?” Chị ấy xoay người, cánh tay chống lên lan can, theo bản năng trêu chọc anh để che dấu sự đắc ý của mình, rốt cuộc là không nói hai chữ ‘cảm ơn’ được.
Phương Trấn Nhạc cười, cũng chẳng thèm để ý chuyện chị ấy nghĩ một đằng nói một nẻo.
Anh đưa tay nhìn cái cây mọc trên sườn núi bên ngoài gần hàng rào, ra hiệu cho Khâu Tố San nhìn nó, rồi nói:
“Chị nhìn thấy chỗ đó không?”
“Năm thứ hai khi tôi vừa làm cảnh sát điều tra CID, trong Đại hội Thể dục thể thao toàn bộ quân cảnh, tôi bại dưới tay một trung sĩ đồn cảnh sát. Tối hôm đó, tôi đứng bên cạnh hàng rào chỗ gốc cây bên kia dầm mưa tới nửa đêm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT