"Già cả rồi nên ngủ ít hơn ấy mà." Lâm Vượng Cửu nhận lấy tách trà mà Gia Di pha xong, cười nói: "Ban nãy, sir Trần bên tổ Pháp chứng gọi điện, bảo là phải thu thập dấu chân của mọi người để viết một bài luận văn phân tích dáng đi và dấu chân. Nếu bây giờ cháu rảnh thì có thể sang đó giúp cậu ấy đi vài bước đi."
Gia Di nhướng mi, trông có vẻ rất hứng thú.
"Sir Trần nói là do cháu và sir Phương bảo cậu ấy làm phân tích điều tra dấu chân, thí nghiệm về cử động, điều đó thật sự đã trở thành chứng cứ quan trọng trong vụ án Lưu Phú Cường, khiến cho cậu ấy rất xúc động. Sau này phải thường xuyên làm mấy kiểu luận văn và phân tích như thế, còn nói về ước nguyện to lớn nữa, phải viết một quyển sách hướng dẫn dùng vào thực tế của tổ Pháp chứng Hương Giang kia kìa." Chú Cửu cười mỉm, lấy ra một thanh kẹo cao su ở trong túi, xoa xoa rồi kẹp lên lỗ tai, trong phút chốc bỗng cảm thấy đôi tai trống vắng trở nên thoải mái hơn.
"À, thì ra là như thế." Gia Di dở khóc dở cười. Sao bỗng dưng lại liên quan tới cô rồi...
Khi đến tổ Pháp chứng, quả nhiên cô nhìn thấy được những bác sĩ xét nghiệm bên trong luôn cấm ồn ào nay lại vô cùng sôi nổi, có rất nhiều bác sĩ xét nghiệm cong lưng cầm máy ảnh đang chụp dấu chân.
Người này chụp xong thì đi lau vết mực dưới đế giày rồi đến chỗ Diane để nhận một que kẹo, thế là có thể quay về tiếp tục làm việc.
Sau khi Gia Di đến gần, chào hỏi với nhóm người của anh Đại Quang Minh thì cũng chạy đến xếp hàng đạp vào mực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play