“Tế Minh rất thích ăn, là một kẻ tràn đầy hi vọng với cuộc sống. Nếu cậu ta nghe thấy có chỗ nào ăn ngon thì cho dù xa thật xa cũng muốn chạy tới đó ăn thử. Tiền của cậu ta ngoại trừ dùng để chữa bệnh cho mẹ thì đều dùng để ăn cả.”
Chú Cửu ngồi trên tấm phản cứng, đôi mắt tập trung nhìn chân mình, cố gắng nhớ lại rất nhiều ký ức xa xưa về người kia từ trong bộ não đã rỉ sét của mình: “Lúc cậu ta đi đường luôn cà lơ phất phơ, con hẻm rộng hơn hai mét, rõ ràng có thể đi ở giữa cả con hẻm, nhưng cậu ta có thể thường đi xéo đi xiên tới nỗi đụng vào tường, khiến trên vai toàn bụi đất.
Cậu ta thích chia sẻ đồ ăn với mọi người, cũng thích khoác lác. Hôm nay cậu ta thấy gì, hôm qua đã trải qua chuyện gì, những chuyện bình thường vào trong miệng cậu ta cũng biến thành bằng chứng rất có giá trị. Cho dù những lời này không thể chứng minh cậu ta rất thông minh, nhưng cũng thể hiện cái miệng dẻo quẹo của cậu ta.
Cậu ta có thể khiến người khác chăm chú nghe mình nói chuyện, rất có năng lực.
Mọi người cảm thấy cậu ta nói chuyện rất thú vị, hơn nữa còn hay nhận được ít quà vặt ngon từ chỗ cậu ta, thế cho nên ai cũng thích cậu ta.
… Mẹ cậu ta ngày nào cũng mắng cậu ta không chịu làm việc đàng hoàng nhưng cậu ta cũng chẳng thèm để ý, vẫn cứ ôm chầm lấy mẹ ruột nói muốn ăn cái này cái kia. Sau này, mẹ Tế Minh không thể nào xuống bếp nấu cho cậu ta ăn nữa, cậu ta ở bên cạnh vừa kêu thèm ăn rồi mua đồ về nhà ăn. Mẹ cậu ta ngoài miệng rất hung dữ, nhưng thật ra lại rất thương con. Bà ấy bệnh nặng, không thể nổi nóng, ngược lại thường xuyên khóc, cảm thấy bản thân làm liên lụy con trai.
Tế Minh sẽ lừa mẹ mình, nói cậu ta làm việc chân chính, sắp làm ông chủ nhỏ rồi. Cậu ta còn từng kéo chú tới diễn kịch cùng, chứng minh cậu ta bây giờ tốt hơn xưa…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play