Gió chiều thổi mang theo hơi nước từ biển, khiến không khí trở nên ẩm ướt, lạnh lẽo hơn, thậm chí còn thoang thoảng mùi biển.
Nếu như trước kia, khi Lưu Gia Minh ngửi thấy mùi này thì sẽ hét ầm lên là muốn ăn hải sản thì đêm nay cậu lại im lặng không mở miệng.
Phương Trấn Nhạc vuốt mặt, cảm nhận được hơi lạnh trên tay, anh bước tới kéo chú Cửu đứng dậy, khẽ nói: “Mặt đất lạnh lắm, chú ngồi nữa sẽ bị đau dạ dày đấy.”
Đôi mắt Chú Cửu ngơ ngác, ông ấy quay đầu lại, đối diện với ánh mắt lo lắng của Phương Trấn Nhạc, nở nụ cười nhẹ nhàng.
Sau đó, ông ấy nhìn xung quanh, sắc mặt dần dần trầm lặng, giống như lúc này ông ấy mới biết mình ở đâu, đang làm cái gì.
Gia Di đã phỏng vấn sơ bộ ba nhân chứng tận mắt chứng kiến việc này, cô bước tới nhìn chú Cửu, cảm thấy muốn nói điều gì đó nhưng lại không thể mở miệng ra được.
Lúc này kỹ thuật viên hóa nghiệm Diane đi tới, khẽ khàng hỏi chú Cửu: “Chú Cửu, cháu có thể thu thập những thứ trong móng tay của chú được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play