“Đồ Quý Sinh ra tay hào phóng quá!” Gary mong đợi xoa xoa bàn tay, mỗi lần bị điều đi làm việc cậu ấy đều ngồi xe của anh Nhạc, có phải sau này cậu ấy cũng có cơ hội được sờ tới tay lái rồi không?
“Tổ B chúng ta hình như chỉ có mình Thập Nhất là chưa có bằng lái đúng không?” Phương Trấn Nhạc đi tới trước bảng trắng, vừa xóa chữ viết trên bảng vừa hỏi.
Hai tay Gia Di còn đang bận nâng món đồ trang sức xinh đẹp tới khiến người ta mê mẩn kia lên, nhìn trái nhìn phải, yêu thích tới muốn nhảy dựng lên. Bỗng nhiên bị gọi tên khiến cô vội vàng xoay người đứng nghiêm, thành thật nói: “Đúng vậy, anh Nhạc.”
“Cô đi học đi!” Phương Trấn Nhạc đề nghị.
“Yes, sir!” Gia Di vừa to giọng đồng ý, vừa đeo đồ trang sức lên trên cổ.
Ngọc như ý màu xanh bóng giấu sau cổ áo, ngay dưới xương quai xanh, trơn bóng, lành lạnh.
Nếu lấy ra chà xát, nó sẽ trở nên ấm áp, sau đó lại giấu vào dưới quần áo, chỉ cảm nhận được vẻ trơn bóng của nó. Cô cách quần lớp áo sờ nó, vô cùng thích thú.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT