Clara hơi ngẩn người ra, giống như thể không tin, cô ấy cười nhạo một tiếng, còn muốn truy hỏi vài câu. Nhưng khi cô ấy nhìn Tam Phúc một lúc, bỗng nhiên hiểu được cảnh sát hiển nhiên sẽ không tới trước mặt cô ấy, nói dối chuyện như thế này chỉ để đùa cợt cô ấy. Clara ngậm miệng lại, ra sức thở hổn hển mấy cái.
Tầm mắt không có tiêu cự gì, bỗng nhiên cô ấy đứng phắt dậy, rồi nhận ra bản thân đang làm gì thì lại ngồi xuống:
“Làm sao Mỹ Ni lại chết? Cô ấy không có gây chuyện với ai cả, mấy chị em khác còn vay nặng lãi chứ cô ấy thì không. Hôm trước cô ấy còn nói với tôi tiết kiệm đủ tiền sẽ về nhà mở quán mì cá viên, sau này sẽ không làm gái bán rượu nữa. Cô ấy cũng không có bạn trai cơ mà…”
Clara hoảng hốt nói một lúc rồi mới nhận ra, lúc nãy Tam Phúc nói tình hình bây giờ bất lợi cho cô ấy. Clara khiếp sợ trố mắt, sau đó cô ấy bỗng nhiên đứng dậy, tức giận nói:
“Sao lại là tôi? Tôi và Mỹ Ni một ngày cãi nhau hai lần, đã tranh cãi bao nhiêu năm rồi. Tôi còn nói nếu cô ấy không đủ tiền mở quán thì tôi sẽ cho cô ấy mượn, sao tôi lại giết cô ấy chứ? Sir à, anh đừng thấy hàng ngày bọn tôi hay cãi nhau, nhưng tình cảm của chúng tôi là tốt nhất trong số các chị em rồi, cho dù tranh cãi thế nào cũng không tan rã đâu! Không tin thì mọi người cứ hỏi đám chị Vân ấy, mọi người đều biết cả!”
“Cô bình tĩnh lại một chút, chúng tôi đều sẽ hỏi những người khác.” Tam Phúc ngẩng đầu nhìn cô ấy, gật đầu nói: “Ngồi xuống.”
Clara căng thẳng nắm tay lại, gương mặt đỏ bừng. Cô ấy nghe lời ngồi xuống, thái độ phách lối trước đó hoàn toàn biết mất, lớp vỏ cứng rắn giả tạo cũng bị tháo xuống, lộ ra vẻ mặt chân thực, yếu ớt và bất lực bên trong. Sắc mặt cô ấy dần dần chuyển qua trắng, cúi đầu nhìn quyển sổ trong tay Tam Phúc, bỗng nhiên rớt nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT