“Chị có người bạn muốn di dân qua Anh, nhà ở Vượng Giác cũng để trống, để chị hỏi bạn chị một chút xem có muốn cho thuê hay không.” Khâu Tố San lấy một cái ghế rồi ngồi xuống.
“Vâng ạ, cảm ơn mọi người.” Trong lòng Gia Di cảm thấy ấm áp hơn mấy phần.
“Được rồi, họp thôi. Tất cả mọi người tóm tắt thông tin mình thu thập được đi đã.” Phương Trấn Nhạc mở nắp bút ra, lau đi những hình vẽ loạn xà ngầu trên bảng trắng, nghiêm mặt nói.
“Bản báo cáo đầu tiên của nhân viên pháp y nói không có tổn thương nào được tạo thành do hành vi xâm phạm, kiểm tra nơi riêng tư cho ra kết luận trước khi chết nạn nhân có vài lần làm tình, phán đoán sơ bộ không có liên quan trực tiếp tới cái chết. Trên cơ thể người chết không có vết thương khả nghi nào khác, những thứ lấy được từ trong móng tay đã đưa đi xét nghiệm, khoảng tầm ngày mai mới có kết quả. Vết thương trí mạng gây ra cái chết là ở phần ót do vật cùn làm tổn thương, chứ không phải là do vật sắc nhọn làm tổn thương ngực.” Madam cầm báo cáo tới, đứng mũi chịu sào nói:
“Nói cách khác, hung thủ vốn dĩ không cần dùng dao đâm vào ngực người chết, như vậy, phỏng đoán rằng hành vi đó là để trút giận. Điểm này có thể kết luận là do người quen gây án.”
“Còn mang lại cảm giác như một loại nghi thức nào đó nữa.” Chú Cửu nhớ lại tình hình căn phòng ngủ, xác chết trần truồng được đặt nằm ở tư thế như đang ngủ say, làn da tái nhợt và máu đỏ quanh ngực, còn có cả quần áo được xếp gọn gàng ở bên cạnh… Nghĩ thế nào cũng có cảm giác ớn lạnh sống lạnh.
“Hoặc là hung thủ sớm đã lên kế hoạch phải dùng con dao gọt trái cây trong phòng bếp để giết chết nạn nhân, nhưng không ngờ rằng hung khí cùn đánh vào đầu đã có thể giết chết người. Cho nên hung thủ vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu, thực hiện từng bước từng bước một theo kế hoạch đó.” Gia Di nghiêm mặt nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT