Không muốn để người khác nhìn thấy cô suy sụp tinh thần, Phương Trấn Nhạc chịu đựng đau đớn trên cơ thể, cùng với Gia Di đi ra cửa sau, cánh tay hơi co lại bảo vệ cô trong ngực, nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào vai và lưng cô.
Anh không rên một tiếng, cau mày nhìn các cảnh sát mặc đồng phục từ các đồn cảnh sát khác ra vào có trật tự để sơ tán các dân thường đang trốn bên trong ngân hàng. Phòng Giám định vũ khí đang đôn đốc dẫn đội đi vào ngân hàng thăm dò đường đạn. Sir Hứa phòng Pháp y dẫn đội vào thu dọn thi thể… Mỗi khi có người nhìn về phía này, anh đều lặng lẽ ra hiệu cho bọn họ làm lơ chỗ này, rời đi là được rồi.
Phương Trấn Nhạc dùng cơ thể của mình để chặn tầm nhìn của mọi người, lặng lẽ tạo ra một vùng đất bình yên cho Gia Di, để cho cô khóc.
Gia Di đầu óc trống rỗng phát tiết một lúc, đến khi tiếng khóc dần dần lắng xuống, mệt mỏi, hơi bình tĩnh lại, cô có chút hoảng hốt ngẩng đầu nhìn Phương Trấn Nhạc.
Lúc này cô mới nhận ra không biết từ lúc nào mình đã ngồi trên ghế nghỉ ở một bên cửa ngân hàng, sir Phương đứng ở trước mặt cô, dựa vào vách tường cúi đầu nhìn cô.
Khóc xong, tai cũng hết ù, tâm cũng ngừng hoảng loạn, toàn thân tê dại, tuy rằng nhiều chỗ còn đau nhức nhưng ngược lại cô cảm thấy thoải mái hơn trước.
Chỉ là sau khi tỉnh táo lại, cô cảm thấy có chút không thể hiểu được, sao cô có thể không khống chế được cảm xúc của mình như vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play