“Ừm, Thập Nhất, gần đây cô làm việc không tồi đâu nhé, sự cố gắng và tiến bộ của cô, mọi người đều nhìn thấy cả mà, đây là quà cho cô, tiếp tục cố gắng nhé.”
“Quê mùa quá…”
“Chê cười là bài thơ ca tụng của kẻ tầm thường dành cho thiên tài, người khác ghen tỵ đố kỵ với cô cũng là bình thường, đây là số mệnh của cô. Xã hội chính là như thế, luôn luôn mài giũa cô, cô đừng để trong lòng, đây là quà mua cho cô… Cái mẹ gì thế không biết…”
Lầm bầm rì rầm, toàn là giọng của một người đang nói chuyện một mình.
Dịch Gia Di lén thò đầu vào, chỉ thấy anh Tam Phúc đang đứng trước bàn làm việc của cô, nói năng hùng hồn với không khí, nếu đây là buổi tối, hành động này của anh ấy có thể dọa chết người.
Dịch Gia Di rụt đầu về, lưng dựa vào bức tường hành lang, đứng thẳng tắp, trên mặt không kiềm chế được mà nở nụ cười.
Chú Cửu là người lớn tuổi nên hay dậy sớm, thường là người đầu tiên đến văn phòng, khi đi vào hành lang nhìn thấy Dịch Gia Di đứng nghiêm như đang chịu phạt ở cửa còn tưởng mình sống về thời đi học, gặp phải tay học sinh phá phách bị giáo viên đuổi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT