“Đàm Phúc đúng là hèn hạ!” Đinh Uyển Chi bỗng nhiên giận dữ chửi rủa, uống hai ngụm rượu rồi nói tiếp:
“Ngày nào cũng bôn ba như thế, sống cuộc sống giống nhau, anh ấy ngày càng ít nói, thỉnh thoảng tỏ ra chán nản với cuộc sống.”
“Cái người cưới chị giống như người chỉ còn cái xác không có hồn... Gia Di, em đã từng thấy một người sau khi mất đi sự nhiệt huyết của mình sẽ trở thành dáng vẻ như thế nào chưa?”
Gia Di nhớ lại những người cô đã gặp, nghĩ lại những chuyện mình đã nghe, dưỡng như cũng biết được họ như thế nào.
Hình như cô cũng từng có khoảng thời gian giống như thế, không biết bản thân mình sống sót kiểu gì.
“Chuyện về sau thì mọi người cũng hiểu rồi đó. Sau khi tụi chị ly hôn, anh ấy quay trở lại đồn cảnh sát, mặc đồng phục cảnh sát ngày nào cũng đi tuần tra ở Thâm Thủy Bộ, ngày nào cũng đi trên một con đường như vậy, rồi ngày nào cũng khai báo ở điểm tuần tra, bắt trộm, rồi nghe lệnh đi trả lời các cuộc gọi tại tổng đài báo động, rồi đi xử lý những cặp vợ chồng cãi nhau bị hàng xóm báo cảnh sát trên đường phố…
“Đi xử lý một vài việc lông gà vỏ tỏi như là ‘hàng xóm không kịp đi vứt rác khiến hành lang rất hôi hám', vết nước ở cửa nhà hàng xóm không được lau sạch, muỗi sinh sản rất nhiều' và ‘nước từ treo quần áo trên lầu rơi xuống ban công nhà tôi’, đến tận cửa thuyết phục, hòa giải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT