“Là cái gì?” Quả nhiên, Gia Di đã bị mắc câu.
“Phương Trấn Nhạc ‘Thắng nửa bầu trời’.”
“Sir Phương, anh buồn cười thật đấy!” Gia Di bật cười, cô nghiêng đầu qua nhìn anh, rồi cùng đi theo anh ra khỏi con hẻm nhỏ, theo con đường quanh co đi ra ngoài tới chỗ xe cảnh sát.
Một lát sau, cô đã hoàn toàn quên đi cảm giác sợ hãi lúc nãy, quay về dáng vẻ hoạt bát vui tươi hàng ngày, vẫn là một người trẻ tuổi khi thì thông minh tài trí, lúc lại có vẻ ngốc nghếch ngây thơ.
“Năm người các cô cũng có biệt danh.” Phương Trấn Nhạc ngẩng đầu nhìn chú Cửu đang thở hồng hộc vì chạy tới đây, tiếp tục thêu dệt câu chuyện.
“Là gì?” Gia Di nhìn về phía mấy người Gia Minh.
“Ngũ Hổ Thượng Tướng chứ còn gì nữa.” Phương Trấn Nhạc giơ năm ngón tay lên, bàn tay to lớn cũng thuận thế vỗ vỗ lên lưng cô, giễu cợt nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play